TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 287

rồi, nếu không phải nửa chừng xuất hiện Hoắc Thành Long, sợ rằng
lúc này kẻ bị giam giữ hẳn là tôi đây!”

“Hoắc Thành Long? Bọn Hoắc lão đại giờ sao rồi?” Phùng Vạn

Xuân nghe thấy nhắc đến tên Hoắc Thành Long, vội chụp tay Quản Tu
hỏi.

Quản Tu trầm mặc giây lát, sau đó ngẩng đầu lên đáp: “Hoắc

Thành Long là một anh hùng!”

“Ông ta...” Phùng Vạn Xuân đã nghe ra được ẩn ý đằng sau câu

nói này.

“Chậc, lúc bốn người bọ Hoắc Thành Long ra khỏi quán trọ rẻ

tiền, đám hiến binh mai phục xung quanh đã thả cho họ đi qua. Lúc đó
Hoắc lão đại nhất định rất kinh ngạc, nhưng khi cảm giác kinh ngạc
trôi qua, ông ấy cảm thấy chuyện này ắt có uẩn khúc gì đây, cả đám
lính Nhật đang rầm rầm rộ rộ đột nhiên giống như bốc hơi khỏi thế
gian vậy, sợ rằng bên trong có âm mưu bất lợi cho Phùng sư phụ, nên
bốn người ấy đã thoát khỏi vòng vây bắt đầu tìm kiếm đám lính Nhật
xung quanh quán trọ. Khi đó, tôi và sư phụ đã chuẩn bị đến quán trọ
ứng cứu các vị rồi, ai ngờ trước khi chúng tôi lọt vào vòng vây, đột
nhiên phát hiện ra một người ngã gục ở đầu ngõ, người đó chính là
Hoắc Thành Long. Cổ họng ông ấy trúng phải một đao, máu đã đông
lại, ông ấy dốc hết hơi thở cuối cùng, câu được câu mất nói cho tôi
biết quanh đây có mai phục của người Nhật.”

Quản Tu tuy là một hán tử cứng rắn, nhưng nói tới đây, cũng

không cầm được hai tròng mắt đỏ lựng.

“Hoắc lão đại!” Phùng Vạn Xuân cắn chặt môi, nắm tay lại, mu

bàn tay nổi gân xanh.

“Tôi liền bàn bạc với sư phụ, người đánh xe thùng dẫn dụ đám

lính mai phục gần đó đi, sau đó tôi vào quán trọ đón các vị, ai ngờ nửa
đường lại gặp mặt.” Quản Tu vừa dứt lời, chỉ thấy Phùng Vạn Xuân đã
nhảy tới trước mặt Tý Ngọ, vung ta lên tát mạnh vào mặt anh ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.