TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 288

“Súc sinh, sao ta lại không phát hiện ra đồ lòng lang dạ sói nhà

ngươi sớm hơn chứ?” Phùng Vạn Xuân tức đến nỗi toàn thân run lên
lẩy bẩy, môi tím bầm lại.

Tý Ngọ ngẩng đầu nhìn Phùng Vạn Xuân, trong mắt ứa ra vài

giọt lệ.

“Súc sinh, ngươi còn gì để nói nữa không?” Phùng Vạn Xuân đưa

mắt nhìn quanh, phát hiện thắt lưng Tý Ngọ đeo một thanh đoản đao,
tức khắc rút ra kề vào cổ anh ta: “Lúc ấy khi bị người Nhật bắt, ta đã
lấy làm lạ rồi, tại sao hành tung của ta lại bại lộ, lẽ nào lần đó cũng là
ngươi tiết lộ bí mật?”

Chỉ thấy Tý Ngọ “thụp” một tiếng quỳ xuống đất, cúi đầu lí nha

lí nhí mấy câu tiếng Nhật, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Phùng Vạn
Xuân.

“Ngươi... lẽ nào ngươi cũng là người Nhật giống như Mizui

Moto?” Thanh đao trên tay Phùng Vạn Xuân nhất thời lỏng ra.

“Đúng vậy, sư phụ, con xin lỗi.” Tý Ngọ thở dài nói, “Bao nhiêu

năm nay con đã sống đủ những ngày tháng như một bóng ma rồi,
người ra tay đi, giết con đi, vì những người đã chết kia, vì Biện Tiểu
Hổ, vì Hoắc Thành Long, còn cả... Âu Dương Lôi Hỏa nữa.”

“Cái gì? Hành tung của Âu Dương Lôi Hỏa cũng là do ngươi tiết

lộ?” Thời Diểu Diểu không thể nào tin nổi, cô nhìn Tý Ngọ với ánh
mắt bi thương, vừa muốn khóc lại vừa muốn cười: “Uổng cho Âu
Dương cô nương vẫn luôn coi ngươi như người thân của mình, không
ngờ ngươi lại...”

“Đừng nói nữa, đừng nói nữa, tiểu sư thúc, cô đừng nói nữa, tôi

cầu xin cô. Tôi có lỗi với Âu Dương cô nương, cầu xin cô hãy giết tôi
đi!” Nói đoạn, Tý Ngọ chồm người về phía Thời Diểu Diểu.

Thời Diểu Diểu rút Tam thiên trượng, Tý Ngọ nhắm mắt lại, giơ

cổ ra đợi xử trí. Thời Diểu Diểu nắm chặt sợi Tam thiên trượng trong
tay, dừng lại rất lâu, đúng lúc này, Phùng Vạn Xuân đột nhiên vung
thanh đoản đao lên, chém xuống cổ Tý Ngọ, Thời Diểu Diểu nhanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.