TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 5

CHƯƠNG 1 → 50

CHƯƠNG 1: Bốn mươi tư ngôi mộ dữ

Thế giới mênh mông không có chuyện kỳ lạ gì là không có, trước đây
tôi thường nghe người ta nói như thế, nhưng bao giờ cũng vậy, khi sự
kiện ly kỳ xảy đến với bản thân, tôi lại bắt đầu nghi ngờ tính chân thật
của câu nói ấy.

Sau khi nghe xong câu chuyện của “ông nội” , tôi thần người hồi

lâu mới choàng tỉnh, cảm giác như thể đã trải qua một đời người.

Sở dĩ tôi thêm dấu ngoặc kép bên ngoài hai chữ ông nôi, là vì ông

không phải ông nội ruộ của tôi, hoặc có thể nói, tôi không có quan hệ
máu mủ ruột rà với ông. Chỉ là cha tôi vì một số nguyên nhân nên đã
đổi sang họ của ông, ngay cả cái tên Phan Mộc Dương của tôi cũng là
do ông đặt cho. Trong ấn tượng của tôi, ông nội luôn là một người
thần bí, bất kể mùa đông hay mùa hè ông cũng đều mặc một chiếc áo
bông màu đen rách rưới lòi cả bông bên trong ra, tóc tai bù xù, ánh
mắt xa xăm, nét vui vẻ dường như không thuộc về gương mặt ấy. Ông
sống trong một gian nhà cỏ sâu tít trong làng, cách những nhà khác vài
trăm mét. Vườn nhà ông không rộng lắm, nhưng có nuôi mấy con gà
trống lông bóng mượt.

Người làng rất ít qua lại với ông nội tôi, nhưng mọi người đều vô

cùng kính trọng ông. Nguyên nhân chủ yếu là vì ông có biết tài xem
âm trạch

(1)

. Ông có rất nhiều quy cũ, nếu không phải là kẻ hữu duyên

thì dẫu trả nhiều tiền mấy cũng không lây động nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.