TRƯNG TRẮC - Trang 47

Người hầu sốt ruột giục, mụ nhanh chân lên cho, bà Thiện kêu đau từ

lúc mặt trời vừa lên. Mụ đỡ, nhai trầu bỏm bẻm, nói mụ đã bấm rồi, hôm
nay ngày mười bốn phải giờ Dần ngày Rằm mới sinh.

Mụ đỡ leo lên cầu thang đầu tây vào phòng bà Thiện. Lúc ấy líu tíu

mấy con hầu gái vây quanh bà chủ, sắc mặt đứa nào cũng căng thẳng. Mụ
đỡ tay cầm chiếc lẹm nứa, công cụ duy nhất mụ mang theo từ nhà, chuyên
dùng để cắt rốn trẻ, huơ huơ trước mặt đám hầu gái, mắng, thuỗn hết mặt ra
đấy làm gì. Mỗi đứa một việc, nhanh lên. Mụ bảo một đứa nấu nước lá để
mụ rửa tay, chuẩn bị vải mềm sạch để lau chùi cho bé, bảo một đứa khác
chuẩn bị nến, chuẩn bị đuốc để đốt lấy ánh sáng cho mụ làm việc. Xong
đâu đó mụ mới bước đến trước giường bà Thiện, vén rèm nói:

"Phu nhân để tôi thăm xem thế nào."

Bà Thiện cố nén đau, mệt mỏi nhìn mụ đỡ, tỏ ý trăm sự tốt xấu đều

trông vào mụ đó. Mụ đỡ giơ đôi bàn tay nói:

"Đứa nào lấy nước lá rửa tay cho mụ đây?"

Một cô hầu lập tức bưng chậu nhỏ nước lá thơm tới. Mụ đỡ chậm rãi

rửa kỹ hai bàn tay, rồi bước tới tốc váy bà Thiện lên, đưa tay sâu vào trong,
mặt trắng bệch, miệng lẩm bẩm điều gì đó không ai nghe rõ. Sau đó mụ lại
rửa tay, lau kỹ bằng vải trắng sạch. Lần này Mụ nói to:

"Ngôi thuận, tốt lắm, giờ Dần sẽ đẻ."

Khuôn mặt lo lắng của bà Thiện giãn ra. Đám con hầu bắt đầu rì rầm

trò chuyện. Mụ đỡ đẩy chúng lui ra ngoài, bảo, tranh thủ mà nghỉ đi, chốc
nữa có việc, tỉnh táo mà làm.

Ngày Một tháng Tám năm Giáp Tuất, đúng giờ Dần thì bà Thiện hạ

sinh hai cô con gái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.