TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 22

- Anh nói gì tứ tổ tứ đội?

Đại tưởng bác Cống bẻ mình, càng nói nhanh, cái giọng Hà Tĩnh càng

vang to:

- Không tổ chức tứ tổ nhất đội thì công liên mô được! Sáu tổ bộc phá

tui cho nằm dọc đây, bộ phận hỏa lực yểm hộ tám trung liên tập trung
khống chế hai hỏa điểm 3 và 4, còn xung kích một vô lọt đột phá khẩu sẽ
phát triển tung thâm theo hướng ni...

Trung đội trưởng Đại là cán bộ trinh sát của trung đoàn 217, được phái

đi trước với đội chuẩn chiến. Trong đội chỉ một mình anh đội mũ lá bọc vải
phủ lưới, mặc quân trang xanh xám, đi giày vải, đeo cái ba lô da đồ sộ như
cái tủ đứng. Khẩu K.50 lạ mắt treo trên ngực. Anh bị bom hớt mất mẩu tai
nên mọi người quen gọi là Đại sứt cho khỏi lẫn. Tính nết có phần trái
ngược với nghề quân báo: nói nhiều, cười to, thích ồn ào quấy nhộn. Lại
thêm cái tật hay khoe tỉnh Hà Tĩnh cái gì cũng đứng đầu toàn quốc, từ hội
Mẹ Chị đến cây bút máy sừng trâu: "Ầy, thứ ni ở chỗ mền họ mần còn khéo
tới mô...". Được cái hay nói đi đôi với hay làm, nên anh em đều mến.

Văn Thon thấy nóng mặt. Cái cậu cán bộ non choẹt này định giở

những tiếng lạ ra lòe cho anh khiếp chứ gì. Lại còn khinh người ra mặt.
Anh ngồi xổm xuống, vớ cái que vạch lia lịa một sơ đồ trên nền hang. Sử
nhìn anh, trố mắt kêu: "Vẽ đúng quá!". Văn Thon cắt ngang lời Đại:

- Bác Cống dịch đi... Tôi không hiểu tại sao anh ấy chỉ muốn dùng sức

mà không chịu dùng mưu. Mạng người rất quý, bắt bộ đội hy sinh vô ích là
có tội. Ấy là chưa nói đến tiếp tế. Bắn hết đạn thì còn sức đâu đánh sâu
xuống phía nam nữa?

Đại không chịu thua:

- Dân công tiếp tế chớ. Đến đại bác còn khiêng được nữa là...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.