TRƯỚC KHI NHẮM MẮT - Trang 177

cảm của một cô gái đang say trong khoái cảm. Trong đôi mắt ấy không có
chút cảm xúc nào. Đôi mắt như nhét viên bi thủy tinh bên trong.

Bi thủy tinh, búp bê, ma nơ canh.

Những liên tưởng quái gở chạy qua não Shinsuke. Những liên tưởng đó

đè vụn cảm xúc của anh. Khoái cảm chạy khắp cơ thể trong phút chốc biến
mất. Dục vọng tụt đi nhanh chóng. Đầu anh cũng nguội lạnh. Cơ thể không
còn chút sức lực nào.

Ruriko không có lý nào lại không nhận ra sự thay đổi của Shinsuke. Cô

ngừng chuyển động, nhìn chằm chằm vào anh, cố nhìn xem sự thay đổi nào
đang diễn ra bên trong Shinsuke.

Dục vọng đã tụt xuống thì không thể khôi phục lại. Ruriko một lúc lâu

không nói năng gì, chỉ nhìn như đóng đinh vào Shinsuke. Shinsuke cũng
không lảng tránh ánh mắt đó. Sự im lặng kỳ lạ đó kéo dài trong vài giây.

Ruriko dãn đôi gò má. Cô nở nụ cười trên môi, vẫn nhìn Shinsuke, và

nhích cơ thể lên phía trước. Đến vùng rốn của Shinsuke, cô dồn toàn bộ
trọng lượng lên cơ thể anh. Shinsuke dồn lực lên vùng cơ bụng, cố chịu áp
lực đó.

“Vậy sao?” Cô nói. “Anh nhớ ra tôi là ai rồi nhỉ?”
“Cô… là ai?”

“Anh nhớ ra rồi mà. Tôi là người mà anh biết rất rõ.”
Shinsuke lắc đầu. “Không thể có chuyện vớ vẩn như vậy được.”
“Vì đáng lẽ tôi phải chết rồi đúng không?”

“Cô là ai? Trả lời tôi đi!”
Cô không trả lời. Chỉ nở nụ cười trên môi. Hai tay cô bắt đầu xoa lên

ngực Shinsuke. “Này.” Cô nói. “Dù chết rồi nhưng vẫn có cách để tồn tại
trên thế gian này.”

“Cô đang nói cái gì vậy?” Shinsuke bóp vai cô. “Đầu óc cô có bình

thường không đấy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.