TRƯỚC KHI NHẮM MẮT - Trang 251

Shinsuke dùng hai tay nắm vào cổ Ruriko, dồn sức vào đó. Gương mặt

cô hiện lên sự hoan nghênh.

“Đúng vậy. Giết tôi đi! Giống như lúc đó.”

“Lúc đó…”
“Anh đã giết tôi mà. Nhờ có anh mà tôi bị nghiền nát như đất nặn. Lúc

đó, anh đã giết chết tôi. Nhớ lại đi!”

“Không phải. Không phải tôi.” Anh cố hét lên.

Lúc đó, điện thoại chợt đổ chuông. Là điện thoại di động. Tiếng điện

thoại vang lên trong túi quần của Shinsuke. Sự ngạc nhiên hiện lên trên
gương mặt Ruriko, cô ngừng chuyển động. Sự bó buộc chi phối Shinsuke
như được gỡ bỏ. Toàn bộ cơ thể như tỉnh táo trở lại.

Anh bật như lò xo, hất cô ta ra. Nhanh chóng đứng dậy, anh chạy nhanh

ra sảnh, mở cửa, lao như bay ra bên ngoài và đóng cửa lại. Dựa lưng vào
cánh cửa, anh mặc lại quần áo. Điện thoại tiếp tục reo, nhưng anh chẳng có
thời gian để nhấc máy.

Vừa rời cánh cửa ra, anh chạy ngay xuống cầu thang bên cạnh. Xuống

đến tầng một, anh chạy ra bên ngoài qua lối cửa sau của chung cư. Không
có vẻ gì là Ruriko đuổi theo. Nhưng anh vẫn cứ chạy, chỉ dừng bước lúc
chạy xa hẳn chung cư đến tận khu ba. Có một cái kho hình như của công ty
gỗ, phía trước cái kho đó có hai xe tải đang đỗ. Anh nấp người vào giữa hai
xe, cố điều hòa lại hơi thở và nhìn về hướng có chung cư. Không thấy
Ruriko.

Bất giác anh thở dài, khi đó mới thấy đau trong phổi. Dạo gần đây anh

không vận động mạnh, mấy năm rồi mới dốc hết sức chạy thế này. Cho tay
vào túi áo ngực, anh lấy bao thuốc và bật lửa dùng một lần ra. Thuốc chỉ
còn một điếu. Anh ngậm điếu thuốc đó, châm lửa, rít một hơi thật mạnh,
cơn đau trong ngực càng nhói lên.

Điện thoại ngừng đổ chuông rồi. Shinsuke bật màn hình thủy tinh lên

dưới ánh sáng đèn đường, mắt anh chăm chú nhìn. Trên màn hình hiển thị
số gọi đến. Chỉ thấy thế này thì không biết là ai gọi. Nhưng Shinsuke nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.