Chương 4
B
ác sĩ chăm chú nhìn tờ bệnh án, không nói gì một lúc lâu. Đôi lông mày
mảnh khảnh đang nhíu lại. Shinsuke đặc biệt để tâm tới đôi lông mày đó.
Anh cố đọc vị biểu cảm thể hiện trên gương mặt bác sĩ, nhưng ánh đèn tuýp
chiếu vào đôi mắt kính có gọng kim loại khiến nó lóa lên nên không thể
nhìn rõ đôi mắt ông ta.
Không lâu sau, bác sĩ đặt tờ bệnh án lên bàn, gãi mái đầu điểm xuyết cả
tóc bạc lẫn tóc đen.
“Cơn đau đầu đỡ hơn nhiều rồi.”
“Vâng, cái đó thì hết rồi.”
“Theo kết quả kiểm tra thì cũng không có gì bất thường. Tôi nghĩ không
còn gì phải lo lắng.”
“Thế còn trí nhớ thì sao ạ?”
“Ừ.” Vị bác sĩ nghiêng đầu. “Không phải não bị chấn thương, nguyên
nhân là cú sốc về tâm lý chăng? Hầu hết việc mất trí nhớ là do nguyên nhân
này.”
“Để một thời gian thì có khỏi được không?”
Bác sĩ khoanh tay. “Cái đó thì không nói trước được. Mà đừng suy nghĩ
quá, cứ sống như bình thường. Nói là mất trí nhớ nhưng cũng chỉ một phần
thôi mà.”
“Vâng, đúng vậy.”
Chỉ có vụ tai nạn xảy ra một năm rưỡi trước là anh không thể nhớ nổi.
Không chừng anh cũng quên cả những việc khác nữa, nhưng trước mắt chỉ