TRƯỚC KHI NHẮM MẮT - Trang 77

“Cho tôi Stinger.” Shinsuke nói. Okabe khẽ gật đầu, vẻ mặt tập trung cao

độ. Anh vờ như vô tình quan sát khắp quán, cố để khách hàng khác không
biết mình đang nhìn. Bàn ghế trong quán này đều là loại đắt tiền. Ghế xô
pha có tay vịn làm bằng da, năm, sáu người ngồi thoải mái. Cái bàn lớn
trong quán dù bày đầy đồ ăn lên cũng không thấy chật chút nào. Ở bàn đó
có một nhóm tám người đang ngồi. Tủ trên tường xếp đầy rượu của các
nước trên thế giới. Góc phòng đặt một cây đàn dương cầm, thỉnh thoảng
một nghệ sĩ piano là bạn của Ejima đến chơi những bản nhạc xưa cũ. Có vị
khách trước đây từng nói ‘Mỗi lần tới đây, tôi lại nhớ tới những bộ phim
của hãng Nikkatsu’. Shinsuke chưa từng xem Kobayashi Akira hay
Shishido Jiyou diễn trên ti vi, nhưng chẳng biết sao anh hiểu cảm xúc của
ông khách đó.

Một phần ba chỗ bàn có ghế đã có người ngồi rồi. Nhóm bốn người đàn

ông cao tuổi, nhóm hai người trung niên dẫn theo hai tiếp viên, một cặp đôi
trông như đang trong mối quan hệ ngọt ngào. Nhóm bốn người nói to
nhưng không đến mức phá hỏng bầu không khí trong quán.

Bây giờ là hai giờ sáng. Ngần này khách vào giờ này thì nhiều thật,

Shinsuke nghĩ.

Okabe lắc bình pha chế. Không phung phí sức, thao tác của cậu ta rất

nhanh nhẹn. Cả động tác rót rượu ra cốc cũng mau lẹ.

Cái ly được đặt trước mặt Shinsuke. Chất lỏng trong ly sóng sánh màu

vàng mật ong. Shinsuke khẽ giơ cái ly về phía Okabe rồi chạm môi vào làn
nước cocktail. Bạc hà trắng trong đó như châm chích đầu lưỡi tê tê. Vì thế
nó mới được đặt tên là Stinger, tên một loài cây có gai. Shinsuke khẽ gật
đầu.

“Thế quán kia hôm nay sao vậy?” Okabe hỏi.
“Không có vẻ gì là khách sẽ đến nữa nên tôi đóng cửa sớm.”
“Ừ. Cũng phải có những ngày như vậy chứ. Mà lâu rồi mới về thăm chốn

cũ nhỉ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.