TRƯỚC NGÀY EM ĐẾN - Trang 387

“Tôi biết.”

Hai người họ vẫn tiếp tục nói chuyện, ánh nhìn chòng chọc của Rupert

lóe về phía chúng tôi. Như thể anh ta không thể tin rằng Will thật sự đến
đây vì mục đích tốt. Phải nói là cả tôi cũng không tin.

“Anh có cảm thấy... phiền không?” tôi hỏi anh.

Anh quay mặt lại không nhìn về phía họ nữa. “Không,” anh nói và mỉm

cười với tôi. Nụ cười của anh hơi trĩu xuống vì đã uống nhiều, lúc ấy hai
mắt anh trông buồn bã, suy tư.

Thế rồi đúng khi sàn nhảy đang vắng lặng chờ đợi điệu nhảy tiếp sau,

tôi nghe thấy tiếng mình đang nói, “Anh nghĩ sao Will? Hãy xoay tôi một
vòng?”

“Gì cơ?”

“Đi nào. Hãy để cho những kẻ đáng ghét này có cái gì đó mà nói.”

“Ồ tuyệt lắm,” Mary nói, nâng ly rượu lên. “Cực kỳ tuyệt vời.”

“Nhanh nào. Khi nhạc đang còn chậm. Vì tôi không nghĩ anh sẽ vào

nhạc thật nhanh được đâu.”

Tôi không để anh có sự lựa chọn. Tôi ngồi nhẹ nhàng vào lòng Will,

choàng hai cánh tay quanh cổ anh để ngồi thật vững. Anh nhìn vào mắt tôi
trong giây lát như thể đang cố nghĩ xem liệu anh có thể từ chối tôi. Rồi, thật
kinh ngạc, Will ấn xe lăn đưa cả hai chúng tôi ra giữa sàn nhảy và bắt đầu
di chuyển thành những vòng tròn nhỏ dưới ánh sáng lấp lánh của những
chiếc đèn màu.

Cùng một lúc tôi cảm thấy vừa e ngại vừa đôi chút kích động. Tôi đang

ngồi nghiêng có nghĩa là chiếc váy đã bị kéo cao lên đến nửa đùi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.