TRƯỚC NGÀY EM ĐẾN - Trang 468

Anh không nói gì. Anh nhìn sâu vào mắt tôi, có nỗi buồn thật nặng nề

trong đôi mắt ấy. Tôi vuốt tóc anh khỏi thái dương, như thể bằng cách nào
đó tôi có thể lấy đi nỗi buồn của anh, và anh nghiêng đầu ngả vào lòng bàn
tay tôi, để nó nghỉ trên đó.

Anh nuốt vào. “Anh phải nói với em một điều.”

“Em biết,” tôi thì thầm. “Em biết hết.”

Will im lặng giữa chừng. Không khí quanh chúng tôi chừng như đông

đặc lại.

“Em biết về Thụy Sỹ. Em biết... vì sao em được thuê với hợp đồng sáu

tháng.”

Anh nghiêng đầu khỏi bàn tay tôi. Anh nhìn tôi, rồi ngước lên trời. Vai

anh so lại.

“Em biết cả, Will. Em biết mấy tháng rồi. Và Will, hãy nghe em...” Tôi

nắm bàn tay phải của anh trong tay tôi, áp lên má mình. “Em biết chúng ta
có thể làm chuyện này. Em biết đây không phải cuộc đời anh đã chọn,
nhưng em biết em có thể khiến anh hạnh phúc. Và tất cả những gì em có
thể nói là anh biến em... anh biến em thành một người em thậm chí chưa
từng tưởng tượng ra. Anh khiến em hạnh phúc, dù anh rất nhiêu khê. Em
muốn ở bên anh - dù đó là con người mà dường như anh nghĩ là rất vô dụng
- hơn bất kỳ ai trên thế giới.”

Tôi cảm thấy các ngón tay anh hơi siết lại quanh tay mình, điều đó cho

tôi dũng khí.

“Nếu anh nghĩ chuyện em làm việc cho anh quá kỳ cục, thì em sẽ đi làm

việc ở chỗ khác. Em muốn nói với anh - Em vừa nộp đơn theo học một đại
học. Em đã nghiên cứu rất kỹ trên internet, nói chuyện với rất nhiều người
liệt tứ chi và người chăm sóc cho họ, và em đã học được rất nhiều, rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.