TRƯỜNG AN CỔ Ý TẬP 1 - Trang 14

áo gấm Tứ Xuyên cống phẩm, chỉ mặc đồ vải phổ thông. Bỏ đi thân phận
tiểu thư con ngài thượng thư, làm một người vợ chịu thương chịu khó.
Nàng kính trọng và khâm phục phu quân có tính cách cao ngạo của mình.
Cho nên, nhiều năm qua nàng không hề động vào châu báu trong sáu chiếc
rương này. Thậm chí, Tiêu ngự sử còn không biết sự tồn tại của chúng.
Nhưng hôm nay, nàng đã phải dùng tới.

Chỉ thấy Bùi Hồng Linh ngẩng đầu, cặp mắt sáng ngời nhìn Lang tiên

sinh, phủ nhận:"Đây không phải là hàng hóa mà tôi muốn gửi đi."

"...Đây chỉ là tiền phí trả cho chuyến tiêu của tôi."

"Dẫu sao thì những thứ này cũng có thể đáng giá hơn chục vạn đấy."

"Chỉ cần các người bảo vệ chuyến tiêu này được tốt. Chúng, đều là thù

lao."

"...Chuyến tiêu này, các người vẫn không nhận sao?"

Quy tắc làm tiêu là nhận mười trích một. Trường An Duyệt làm bảo

tiêu cho tiêu cục khác, cũng chỉ trích lấy một phần mười tiền hoa hồng của
tiêu cục đó. Những thứ trên bàn dẫu chỉ gồm sáu chiếc rương ít ỏi, nhưng
giá trị lại lớn đến chục vạn. Làm ăn một năm của Trường An Duyệt cũng
không kiếm được nhiều vậy. Nhân viên của tiêu cục ở trong sảnh đều sững
sờ. Mấy năm trở lại đây, bọn họ chưa từng nhận vụ làm ăn nào lớn thế. Kia
chỉ là tiền phí tiêu, vậy thứ mà thiếu phụ ấy muốn được bảo tiêu là cái gì?
Đó sẽ là một món hàng giá trị lớn đến nhường nào chứ?

Lang tiên sinh cũng hết sức kinh ngạc, đoạn ho khan một tiếng rồi

hỏi:"Không biết hàng hóa mà phu nhân muốn được áp tải là cái gì?"

Bùi Hồng Linh kéo nhẹ Tiểu Trĩ lại gần – Tiểu Trĩ là con trai của

nàng, dáng vẻ ngây thơ đáng yêu. Nàng đáp:"Yêu cầu của chúng tôi chỉ là:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.