TRƯỜNG AN CỔ Ý TẬP 1 - Trang 17

Bản thân y cũng thấy rất khó mở miệng nói mấy lời tiếp theo:"...

Chuyến tiêu này của phu nhân, chúng tôi không thể nhận. Thứ nhất là vì
chúng tôi không thể phá bỏ quy tắc của mình. Thứ hai là... chuyến tiêu này
của phu nhân, cũng thực sự nguy hiểm."

Lang tiên sinh nheo mắt – Sao mà không nguy hiểm cho được? Dầu y

là người trong giang hồ, song cũng biết Ngự sử đanh thép Tiêu Dũ Tranh
khi còn sống đã làm mích lòng ai trong triều. Quyền thế của Tả bộc xạ là dễ
trêu sao, 'Đông Mật' trên giang hồ là dễ chọc ư. Người nhà của Tiêu ngự sử
hiện giờ bị truy sát có quá nửa là liên quan đến chuyện này.

"Cho nên, không phải Tiêu phu nhân bỏ ra thù lao không hậu hĩnh,

thực ra là tại hạ cũng không thể tự làm chủ được." Y đẩy chiếc rương trước
mặt, đoạn nói:"Xin phu nhân hãy thu về."

Sau đó, Sử Khắc ngồi ở một bên liền thấy sắc mặt của Bùi Hồng Linh

trở nên tái nhợt. Tay của nàng đang nhè nhẹ run – Ngay cả Trường An
Duyệt cũng không chịu tiếp nhận chuyến tiêu này. Nàng đã dốc sạch gia
sản cũng không thể khiến Trường An Duyệt có chút mảy may động lòng.
Mẹ con, chủ tớ nhà nàng quả thực sẽ phải mất mạng ư? Khoảnh khắc này,
nàng chỉ cảm thấy trong lòng trống rỗng. Nhưng nàng là người phụ nữ kiêu
ngạo. Cho đến chết, nàng cũng sẽ không thể quên nàng là vợ của ai, và là
mẹ của ai. Nàng phải làm gương cho con thơ. Bùi Hồng Linh cố gắng kiềm
chế thân thể khỏi nhẹ run. Nàng ngẩng cao cổ dứt khoát, nói với Nhị
Bỉnh:"Thu rương về."

Nàng không thèm cầu xin người ta. Sau đó, nàng nắm tay Tiểu Trĩ

đứng lên. Cái Trường An nơi nàng đã sinh sống hai mươi chín năm, cái
Trường An khiến nàng thất vọng, cái Trường An mà nàng không thể không
chạy trốn, nàng không muốn nhìn thấy chúng thêm nữa. Nàng chỉ biết: nếu
vong phu còn sống, gặp phải tình huống giống vậy, huynh ấy sẽ tuyệt
không khoanh tay đứng nhìn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.