TRƯỜNG AN CỔ Ý TẬP 1 - Trang 18

Chỉ nghe Bùi Hồng Linh dịu dàng nói:"Tiểu Trĩ, chúng ta đi."

Lần này nàng rời khỏi nhà vốn đã không tính quay về. Trong xe, đồ

dùng hành lý đã được đóng gói cẩn thận. Bất kể là 'Trường An Duyệt' có
tiếp nhận chuyến tiêu của nàng hay không, nàng đều phải đi khỏi Trường
An. Sắc trời đã tối muộn, nàng bước đến bên cạnh cửa xe, nói với Nhị
Bỉnh:"Rời thành thôi."

Sử Khắc xoa tay lúng túng tiễn nàng đến cửa xe. Lúc này, gã chà tay

nói:"Chúc phu nhân lên đường may mắn. Không phải là chúng tôi không
muốn tận lực, chỉ là..."

Lời của gã còn chưa dứt, thì đã bị Bùi Hồng Linh kêu "xì" một tiếng

cắt đứt. Bùi Hồng Linh nhìn khuôn mặt hán tử thật thà của Sử Khắc, sau
cùng đã nén không nổi cơn phẫn nộ trong lòng, lạnh lùng châm biếm:"Chỉ
là cái gì?... Hán tử giang hồ là phải đầu đao nhuốm máu, liều mạng tranh
đấu, để rồi gặt hái tiền bạc. Chỉ cần đã xông pha giang hồ, là không được
sợ chết. Chứ ai lại giống như các người, thấy tiền tài đầy bàn, gặp mẹ góa
con côi, mà vẫn không dám nhận vụ giao dịch này. Vậy còn xưng là hán tử,
nhận là anh hùng gì đó được ư? Các người thế là võ không đủ để xưng
dũng, làm người mà chẳng đủ nhân. Các người... đâu thể coi là đàn ông chứ
hả!"

Ánh mắt nàng lạnh lùng rời khỏi khuôn mặt Sử Khắc. Nàng không

muốn nhìn thấy những người này thêm nữa. Rồi nàng bước chân lên cửa
xe. Đúng lúc chiếc xe sắp ra khỏi cổng lớn của Trường An Duyệt, chỉ nghe
phía sau vang lên một tiếng hô gọi của Lang tiên sinh:"Chậm đã..."

o0o

Một cỗ xe khá cũ đang chạy trên con đường cổ phía Đông thành

Trường An. Chính là Nhị Bỉnh đánh xe chở mẹ con Bùi Hồng Linh. Và rồi,
cỗ xe bình dị đó đã ra khỏi cửa Đông. Chỉ là, sau khi đi được năm dặm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.