TRƯỜNG AN CỔ Ý TẬP 1 - Trang 72

chạy tới. Dư lão nhân chợt bật cười. Ông - không - thể - không - thể -
giương - mắt - nhìn - đứa - cháu - nhỏ - bị - giết - hại!

Cho nên, ông xuất đao.

Sau khi mọi hi vọng đều hóa tro bụi, bằng một đốm lửa đỏ của lớp tro

chưa tàn, ông xuất chiêu.

Một đao này, trong cơn hoảng hốt Dư lão đánh ra, chính là nửa chiêu

còn lại mà hai mươi sáu năm trước ông chưa thi triển hết. Còn nhớ khi ấy,
ông từng muốn đặt tên cho nó là "Lẫm nhiên" (21).

Đáng tiếc là lúc đó, vì một ý niệm nhân ái, ông chưa đánh ra trọn vẹn.

Nhưng hôm nay sau hai mươi sáu năm, cũng vì một ý niệm nhân ái,

ông phải tiếp tục hoàn tất chiêu này.

Chiêu này giúp ích không?

Cung Hải tràn ngập vẻ kinh hãi trong mắt. Hắn chưa hề thấy qua đao

pháp nào như vậy. Một đao không có đầu cũng chẳng có đuôi, lại đã phá
sạch cái thế vốn súc tích từ ban đầu của hắn. Dưới một đao kia, bảy mươi
mốt Đại thủ ấn trước trở nên như ảo ảnh trong mơ - đó là thứ đao pháp gì
vậy?

Hắn tránh. Nhưng dường như có đao ý của nửa chiêu mà hai mươi sáu

năm trước đã trúng vẫn tiềm phục trong cơ thể hắn bất chợt bùng nổ. Nửa
chiêu kỳ diệu khôn tả này của Dư lão nhân ghép nối hoàn hảo với nửa
chiêu năm xưa. Trước khi hắn kịp phản ứng, nó đã lẫm liệt, hừng hực, ngạo
nghễ công tới.

Mọi thứ trước mắt Cung Hải bỗng như hư ảo. Bấy lâu nay hắn nương

bóng cửa Phật nhưng chẳng bao giờ thèm nghe thèm đọc Phật pháp, mà giờ
đây Phật pháp lại đều như đã đột ngột hiện hữu trước mắt hắn. Dưới một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.