TRƯỜNG CA ACHILLES - Trang 251

CHƯƠNG HAI MƯƠI TƯ

NĂM THÁNG CỨ TRÔI VÀ MỘT NGƯỜI LÍNH, thuộc đội quân của

Ajax, bắt đầu phàn nàn vì cuộc chiến kéo dài. Ban đầu mọi người lờ anh ta
đi; người này xấu ma chê quỷ hờn và nổi tiếng là một kẻ vô lại. Nhưng anh
ta mỗi lúc một hùng hồn hơn. Bốn năm, anh ta nói, và không có gì để khoe
khoang về cuộc chiến này. Châu báu ở đâu? Phụ nữ ở đâu? Lúc nào chúng ta
mới về? Ajax đánh mạnh vào đầu anh ta, nhưng không bị nổi miệng người
này. Thấy cách họ đối xử với chúng ta chưa?

Dần dà, sự bất mãn của anh ta lan truyền từ khu trại này tới khu trại khác.

Đó là vào mùa xấu trời, đặc biệt ẩm ướt, và đi đánh nhau thật khổ sở.
Thương tật đầy rẫy, mề đay và trật chân vì bùn trơn với nhiễm trùng. Ruồi
nhặng đã bu đầy trên vài góc của khu trại đến mức trông chúng như những
đám mây khói mù.

Sưng sỉa và gãi sồn sột, binh lính bắt đầu lảng vảng quanh quảng trường.

Ban đầu họ chẳng làm gì ngoài tụ tập thành nhóm nhỏ, thì thầm với nhau.
Rồi tên lính khơi mào mọi chuyện kia tham gia vào với họ, và họ bắt đầu to
mồm hơn.

Bốn năm!
Làm sao chúng tôi biết được nàng có trong đó bay không? Có ai trông

thấy nàng chưa?

Troy sẽ không bao giờ đầu hàng chúng ta.
Tất cả chúng ta nên ngừng chiến đấu thôi.
Khi Agamemnon nghe được, lão ra lệnh quất roi họ. Ngày hôm sau số

người phàn nàn tăng gấp đôi, không ít trong số đó là người Mycenae.

Agamemnon phái một đội vũ trang đi giải tán họ. Đám người lẩn đi, rồi

trở lại khi đội lính đã rời khỏi. Để đáp trả, Agamemnon xếp một đội lính
cầm khiên và giáo canh gác quảng trường cả ngày. Nhưng đây là một nhiệm
vụ chán chường - đứng dưới nắng chang chang, nơi bọn ruồi bu tới đông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.