TRƯỜNG CA ACHILLES - Trang 266

CHƯƠNG HAI MƯƠI LĂM

MỘT NGÀY NỌ VÀO NĂM THỨ CHÍN, MỘT THIẾU NỮ đứng

trên đài. Có vết bầm tím trên vmá nàng, lan ra như rượu tràn dọc bên mặt.
Những dải ruy băng phấp phới trên tóc nàng - những dải lụa theo nghi thức
để đánh dấu thân phận kẻ đầy tớ của thần linh. Đó là con gái tư tế, tôi nghe
thấy ai đó nói vậy. Achilles và tôi trao đổi cái nhìn.

Nàng rất đẹp, dù đang kinh hoàng: đôi mắt màu hạt phỉ to tròn trên khuôn

mặt tròn trịa, mái tóc hạt dẻ mềm mại tán loạn quanh tai, thân hình mảnh
mai có phần trẻ con. Khi chúng tôi ngắm nàng, mắt nàng ngập nước, hai hồ
nước đen láy tràn bờ, lăn dọc xuống má, rời khỏi cằm nàng rơi xuống đất.
Nàng không đưa tay lau nước mắt. Tay nàng đã bị trói đằng sau.

Khi binh lính xúm lại, mắt nàng ngước lên, nhìn bầu trời và cầu nguyện

trong lặng lẽ. Tôi huých Achilles, và cậu gật đầu, nhưng trước khi cậu có thể
tranh được nàng, Agamemnon đã bước tới trước. Lão đặt tay lên bờ vai tròn,
khẳng khiu của nàng. “Đây là Chryseis,” lão nói. “Và ta chiếm nó cho riêng
ta.” Rồi lão kéo nàng xuống đài, thô bạo dẫn nàng về lều của lão. Tôi thấy
lão tư tế Calchas cau mày, miệng hé mở như thể sẽ phản đối. Nhưng rồi lão
ngậm miệng, và Odysseus tiếp tục cuộc chia chác.

⸙⸙⸙

CHƯA ĐẦY MỘT THÁNG SAU ĐÓ, cha của thiếu nữ tới, đi dọc bãi

biển, tay cầm cây trượng bằng gỗ khảm vàng với những vòng hoa đan lên
trên. Râu ông để dài theo phong cách của các tư tế vùng Anatolia, tóc không
buộc nhưng được trang trí với ruy băng tương đồng với cây trượng. Áo
chùng của ông thêu những vòng chỉ đỏ và vàng, may rộng rãi bằng chất vải
phồng lên và phần phật quanh chân ông. Đằng sau ông, những tư tế học việc
im lặng gồng người gánh trọng lượng của những rương gỗ khổng lồ. Ông
không chậm lại để chờ chân họ lảo đảo mà sải bước không ngơi nghỉ về phía
trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.