TRƯỜNG HẬN CA - Trang 247

ta rất có thể. Tưởng đâu anh ta sinh ra để làm những việc như thế. Kỳ Dao
nói với Minh Tốn có cách. Minh Tốn hỏi cách nào. Kỳ Dao không nói,
miễn rằng anh đừng quan tâm, mọi việc nàng tự xử lý. Minh Tốn không yên
tâm, nhưng cũng đoán biết một cách lờ mờ, không dám hỏi lại nhưng không
thể không hỏi. Kỳ Dao nhất định không nói, chỉ yêu cầu anh trong thời gian
gần đây không đến. Hôm ấy, vẫn như thường lệ, trước khi ra về, anh ôm
nàng một lúc, ôm nàng mà lòng đau như cắt. Rất lâu, anh không muốn
buông tay, tấm thân anh đang ôm trong lòng như gắn liền với máu thịt anh,
không thể nào dứt ra được. Nước mắt anh đã cạn, cạn hẳn, giọng nói khản
đặc, không nói được câu nào. Cuối cùng anh cũng phải về, anh đẩy xe đạp,
đẩy mãi không đi mới phát hiện chưa mở khoá. Anh ngồi lên xe, thất thểu
qua các phố, trước mắt một màu trắng, như chơi vơi trong mây mù. Một lúc
lâu anh mới nhận ra mình đi ngược đường, ánh đèn xe rọi thẳng vào mắt.
Anh cảm nhận mình như người sắp chết mà chưa chết được, cơ thể vẫn
sống, hồn đã lìa khỏi xác. Mấy ngày sau đó, anh lảng vảng gần hẻm Bình
An, chờ đợi gì cũng không biết nữa. Hẻm Bình An vẫn ồn ào, người ra
người vào, xe qua xe lại. Anh tự hỏi: nàng ở đây hay sao? Câu trả lời do dự
không dứt khoát. Lần đầu tiên anh mới chú ý đến tấm biển nhận tiêm thuê
của Kỳ Dao, nhưng lại không hiểu cái tên trên tấm biển kia có liên quan gì
đến mình? Sắp Tết, mọi người tất bật sắm Tết, đường phố tấp nập đông vui,
với anh như lửa cháy cách sông, bình chân như vại. Liên tục mấy ngày sau
nữa, mỗi sáng mỗi chiều anh đều đi qua hẻm Bình An, không lần nào được
trông thấy nàng, thậm chí không thấy cả bà Nghiêm, người qua kẻ lại đều
xa lạ. Kỳ Dao như hạt thóc giữa biển khơi, buông tay ra là mất hút. Anh qua
lại, lòng trống trải, tự nhủ hôm sau không đến, nhưng hôm sau lại đến. Cho
đến một hôm, đã ba giờ chiều, anh ngồi trước hẻm Bình An, thấy Xasa tay
xách một bọc to, vội vã vào hẻm. Anh lượn đi lượn lại ở mấy cửa hàng gần
đấy, mắt đăm đắm nhìn đầu hẻm. Trời tối dần, đèn đường bật sáng mà vẫn
chưa thấy Xasa ra. Anh thấy mệt mỏi, liền lên xe đạp, chậm rãi bỏ đi. Từ
đấy anh không đến nữa.

Xasa coi Kỳ Dao là một trong những người con gái thích anh. Anh biết
mình đẹp trai, cô gái nào cũng thích. Con gái thích anh có chút tình cảm của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.