TRƯỜNG HẬN CA - Trang 274

nguyên thì để lại, hạt vỡ cho vào miệng. Khác với mọi ngày, Kỳ Dao đi ngủ
sớm, lưng cũng đỡ mỏi, Trình kê thêm cái gối cho Kỳ Dao dựa, hỏi:

- Khoảng nào thì em sinh nhỉ?

Kỳ Dao bấm đốt ngón tay, chừng mươi hôm nữa. Trình tỏ ra lo lắng, Kỳ
Dao an ủi anh, không có gì tự nhiên hơn sinh con, cứ nhìn người ta ngoài
phố kia thì biết. Trình nói, chẳng sợ gì, chỉ sợ khi sinh không có ai ở bên
cạnh, không có người đưa đi bệnh viện. Kỳ Dao nói:

- Việc không thể trong chốc lát, trở dạ cũng phải một ngày, nửa ngày.

Nghe Kỳ Dao nói vậy, Trình im lặng, cũng yên tâm hơn, lát sau lại hỏi:

- Không biết con trai hay gái nhỉ?

- Mong là con trai.

- Tại sao?

- Làm thân con gái không được là chính mình!

Hai người cùng im lặng. Lần đầu tiên họ nói đến đứa con sắp ra đời, câu
chuyện thuộc khu vực cấm, cả hai cùng thận trọng né tránh. Bây giờ nói ra
như vượt được trở ngại lớn, tình và nghĩa giao hoà sâu sắc, cả hai gần nhau
hơn. Bóc xong hồ đào đã mười giờ, Kỳ Dao để Trình về, chờ cho anh xuống
gác, nghe tiếng cửa sau đóng lại mới đi xem xét cửa ngõ, đánh răng, rửa
mặt đi ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.