TRƯỜNG HẬN CA - Trang 275

CHƯƠNG IV


14. Sinh con

Hôm ấy, hết giờ làm việc, Trình đến, thấy mặt Kỳ Dao tái nhợt, đứng ngồi
không yên, lúc nằm xuống, lúc lại đứng dậy, chiếc ly thủy tinh rơi xuống
sàn nhà vỡ tan tành cũng không quét dọn. Trình vội vàng đi gọi xích lô, dìu
Kỳ Dao xuống đi bệnh viện. Đến bệnh viện đỡ đau hơn. Trình đi mua thức
ăn cho bữa tối. Anh trở lại bệnh viện thì Kỳ Dao đã vào phòng đẻ, tám giờ
thì sinh, con gái, tóc đen nhánh, tay chân rất dài. Trình không thể không
nghĩ: con ai nhỉ? Ba ngày sau, Trình đón mẹ con ra viện, khi vào hẻm, tất
nhiên gợi nhiều ánh mắt tò mò. Trước đó một hôm, Trình đón bà mẹ Kỳ
Dao đến, sắp xếp chỗ nằm trên sofa và chuẩn bị dụng cụ giặt dũ. Dọc
đường, mẹ Kỳ Dao không nói năng gì, thấy Trình bận bịu, bỗng bà nói với
anh:

- Giá như cậu Trình là bố đứa bé nhỉ!

Tay Trình đang cầm cái gì đó bỗng run lên, anh muốn nói, nhưng nghẹn lại,
không biết nên nói gì, chỉ vờ như không nghe thấy. Kỳ Dao về nhà, mẹ đã
hầm sẵn gà với táo, long nhãn, bà lẳng lặng bưng lên cho con gái, cũng
không nhìn đứa bé, coi như không có. Lát sau, có người đến thăm, đều là
người trong hẻm, bình thường gặp nhau chỉ gật đầu chào, không bao giờ
đến nhà, thật ra do hiếu kỳ mà đến. Nhìn đứa bé, ai cũng bảo giống Kỳ Dao,
nhưng trong lòng lại phỏng đoán xem nửa kia là con ai. Trình vào bếp lấy
nước nóng pha trà mời khách, thấy bà mẹ Kỳ Dao đang đứng trước cửa sổ
đầy bụi bẩn, lặng lẽ lau nước mắt. Trước kia Trình vẫn cảm thấy mẹ Kỳ
Dao là người coi trọng tiền tài, chức tước, không thèm để mắt đến anh, anh
đứng dưới nhà gọi Kỳ Dao, bà không mở cửa, bảo chị giúp việc thò đầu ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.