TRƯỜNG HẬN CA - Trang 316

PHẦN BA

CHƯƠNG I


1. Vi Vi

Vi Vi sinh năm 1961, đến năm 1976 vừa tròn mười lăm tuổi hoa. Nếu coi
Vương Kỳ Dao, mẹ của Vi Vi là đẹp, thì Vi Vi cũng đẹp, đó là một lỗi lầm
lớn. Vi Vi không đẹp lắm, tuy kế thừa đôi mắt của mẹ, nhưng đôi mắt ấy
phải thùy mị và tình cảm, bằng không sẽ nhạt nhẽo. Nhưng Vi Vi sinh vào
năm đó thì không thể học được ai hai điểm ấy. Bởi vậy, Vi Vi không khỏi tỏ
ra khô khan, thậm chí có phần thô thiển. Trong những năm đó, con gái được
gọi là đẹp nhưng chỉ dựa vào thực lực thì không thể vươn lên nổi. Rõ ràng
Vi Vi không có đủ điều kiện để đẹp. Vi Vi thường nghe mọi người bàn luận
mình không đẹp bằng mẹ, đâm ra ghen với mẹ, nhất là khi đã là một thiếu
nữ. Thấy mẹ vẫn trẻ đẹp, Vi Vi cho là mẹ đã giành hết phần đẹp của mình.
Những lời bàn luận ấy cũng ảnh hưởng đến mẹ, làm cho Kỳ Dao vẫn giữ
được ưu thế tâm lý, không cảm thấy sức ép của tuổi tác, có thái độ bình tĩnh
để cư xử với con gái ngày một trưởng thành. Vi Vi lớn đến độ mặc được áo
quần của mẹ thì bắt đầu giành áo quần với mẹ. Có lúc Kỳ Dao với thiện chí,
nói cái áo này với con là quá già thì Vi Vi vẫn cứ đòi bằng được, tưởng đâu
mẹ tiếc. Trong nhà chỉ một mẹ một con, không có đàn ông để phân xử, sự
việc cũng thật khó. Nếu cho rằng đây là một gia đình con không có bố thì sẽ
chịu rất nhiều sức ép và cũng là điều sai lầm lớn. Cũng có người nói mẹ con
nàng điều này điều nọ, nhưng chưa bao giờ gây chuyện phiền hà, thậm chí
còn thương và tỏ ra ân cần chăm sóc. Có điều gì gọi là phiền hà thì cũng do
mình gây nên. Cũng như tất cả những người phụ nữ có mâu thuẫn với nhau,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.