TRƯỜNG HẬN CA - Trang 317

thì mẹ con Kỳ Dao cũng được coi là một đôi. Năm 1976, nàng đã bốn mươi
bảy tuổi, nhưng trông trẻ đến mười tuổi, đi với con gái như hai chị em, chị
đẹp hơn em. Đẹp thì như thế, còn trẻ lại là việc khác, không có gì bù đắp
nổi, tuổi trẻ vẫn hơn, có nhiều lợi thế mà chẳng phải giành giật với ai. Cho
nên, nàng cũng có ý ghen với con, mà Vi Vi thì có ưu thế riêng của mình.
Tóm lại, hơn thua của hai mẹ con có thể bù trừ cho nhau, quyết định bởi
cách nhìn nhận vấn đề từ góc độ nào.

Vào tiết nắng ráo hàng năm, mỗi lần Kỳ Dao mở cái hòm gỗ long não ra
phơi, áo quần giăng đến mấy cây sào, trên bậu cửa sổ là giày dép các kiểu,
bụi bặm bay đầy nhà, bụi trôi nổi trong nắng. Vi Vi như người đi cà kheo,
xỏ chân vào từng đôi giày của mẹ đi thử một vòng. Bắt đầu, chân Vi Vi chỉ
đến mũi giày, đi được vài bước thì ngã. Về sau, mỗi năm chân lớn ra, đi vừa
những đôi giày cao gót kia. Những đôi tất tơ trong suốt để tận đáy hòm
cũng làm Vi Vi ngạc nhiên, nó cho tay vào chiếc tất, căng ra, soi dưới nắng,
những sợi tơ trong như cánh ve. Tay Vi Vi cũng mỗi ngày một lớn, cuối
cùng làm rách những chiếc tất kia. Cả cái ví da có khảm hạt trai, chuỗi hạt
bị đứt dây, chiếc ghim cài ngực áo bị rụng mặt kim cương, cái mũ bê-rê
bằng dạ của Pháp bị nhậy cắn thủng... đều là những thứ linh tinh, lặt vặt,
nhưng tất cả tạo nên bức tranh đầy màu sắc thú vị. Bức tranh được phơi bày
dưới nắng có phần ảm đạm, chán chường, như bức tranh sơn dầu cũ bị bong
màu nhưng lại để lộ ra vẻ đẹp bên trong. Vi Vi mặc những áo quần và đi
giày của mẹ rồi đứng trước gương, người trong gương không giống người,
giống yêu tinh. Vi Vi làm những động tác của những người con gái lẳng lơ,
rồi cười ngặt cười nghẽo. Vi Vi không thể hình dung nổi mẹ thời xưa, cũng
không thể tưởng tượng được thời đó ra sao. Ngày nay dù có vô vị cũng là
thời của mình, bởi thế ngày nay vẫn hơn. Có những lúc Vi Vi cố tình làm
hỏng thứ gì đó trong hòm đồ của mẹ, như dứt một túm lông trên cổ áo, rút
vài sợi tơ trên tấm áo gấm để bị mẹ mắng, tìm cớ cãi nhau với mẹ. Nhưng
buổi chiều, mẹ cất đồ, không phải lúc nào cũng phát hiện, dù có phát hiện
thì cũng chẳng nói gì. Kỳ Dao chỉ đưa những chỗ rách ra ngoài sáng xem
kỹ, rồi gấp lại, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.