TRƯỜNG HẬN CA - Trang 353

không kim, phòng khiêu vũ này cũng không cổ không kim. Vũ điệu la-tinh
thật ghê gớm, nó có khả năng xuyên suốt đường hầm thời gian, dù là cũ, là
già, là luộm thuộm, là bể dâu, nó có nền móng vững chãi, biến cái mục nát
thành thần kỳ, thành cao thượng.

Kỳ Dao khẽ giục mọi người ra nhảy, còn mình ngồi một chỗ. Một làn gió
nhẹ từ cửa sổ thổi vào. Nhìn cảnh tượng trước mắt, nàng thấy giống như ba
mươi năm trước, duy chỉ phủ một lớp bụi của ba mươi năm, có phần ảm
đạm. Tưởng đâu Kỳ Dao nhìn thấy lớp bụi trên những tấm màn gió kia
đang nhẹ rơi xuống bức tranh trước mắt rồi tan biến. Cánh trẻ dần dần vào
sàn nhảy, màu sắc bức tranh tươi tắn hơn. Có vài người mặc lễ phục, tuy
không hài hoà với chung quanh, mà nhảy cũng chẳng ra sao, nhưng với
trang phục sang trọng vẫn thu hút ánh mắt mọi người. Tuổi trẻ cũng được
chú ý, chỉ với mấy điểm ấy thôi đã đủ làm cho không khí vũ hội thêm sinh
động. Có chút gì đó rối loạn, rõ ràng đã nhảy sai nhịp, nhưng rồi vẫn tiếp
tục nhảy cho đến khi bản nhạc kết thúc. Có người cho rằng, bước nhảy chỉ
là bước đi, thế là ngang dọc chồng chéo, cả sàn nhảy đi như con thoi. Đang
nhảy thì có hai người mang nước ngọt vào, gọi mọi người đến lĩnh theo vé
vào cửa. Thế là nhiều người vội vã băng qua sàn, nơi có những đôi đang
nhảy để đi lĩnh nước ngọt. Tiếng mở nút chai lốp bốp rộ lên. Lại có người
tự ý đến bên cassette tắt bản nhạc đang nhảy, thay vào đó một băng nhạc
của mình đưa đến, khiến mọi người không biết nên nhảy ra sao nữa. Được
thôi, ngay cả những bản nhạc dân gian miền núi cũng thành những điệu
tăng-gô, còn những người nhảy theo nhạc cổ điển vừa rồi như đàn chim tan
tác khắp nơi. Bỗng có người đến mời Kỳ Dao nhảy, đó là một người lớn
tuổi. Lúc này buổi khiêu vũ sắp đến hồi kết thúc, sôi nổi hơn, không phân
biệt ai với ai, tất cả như nhau. Nàng được từ từ dẫn vào sàn nhảy, chung
quanh toàn là người và người, nhưng không ai nhìn ai, tất cả đều chìm trong
bước nhảy của mình. Tuy là một bản nhạc, nhưng mỗi người nhảy một kiểu.
Bước nhảy của vị cao tuổi này như ngập ngừng, một lát sau mới nhận ra tiết
tấu. Trong không khí sôi nổi, những bước nhảy như thế chẳng khác nào bãi
đá ngầm bất động giữa biển khơi. Từ bước nhảy của vị này, Kỳ Dao nhận ra
ông thuộc loại người nào, là một con người sống rất quy củ, nền nếp, gia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.