TRƯỜNG HẬN CA - Trang 370

Hồng mua sắm đồ cưới mới thấy tương lai của mình mờ mịt, xa vời quá.
Còn lại chẳng hay biết gì. Trong bộ chăn đệm của Vi Vi có cái màn tuyn,
Kỳ Dao và Vĩnh Hồng mỗi người một đầu căng ra. Vi Vi chui vào trong,
qua lớp màn trông đúng là một cô dâu. Kỳ Dao và Vĩnh Hồng nhìn nhau,
chớp mắt thông cảm.

Tiếp theo, Vi Vi phải may áo cưới. Kỳ Dao chọn cho con một mảnh dạ màu
đỏ Tây, nhờ bà Nghiêm tìm thợ may may Âu phục. Thợ may đến đo đo, cắt
cắt. Kỳ Dao, Vĩnh Hồng, thêm bà Nghiêm đứng bên cạnh, mỗi người một
câu góp ý. Người thợ may phải nói:

- Vậy các bác, các cô may hay tôi may đây?

Thế là mọi người cùng cười, nói:

- Thôi, thôi, không nói nữa!

Nhưng chỉ được chốc lát, mọi người lại bàn ra tán vào. Chỉ có Vi Vi im
lặng, đứng ngây như tượng, để mặc ai muốn làm gì thì làm, mặc mọi người
sắm vai chính. Nhân vật chính bất đắc dĩ cũng miễn cưỡng đóng xong vai
chính. Với Vi Vi, lấy chồng như chuyện vô thức thì gặp nhân duyên đẹp đẽ.
Càng ra công theo đuổi, lao tâm khổ tứ, càng không được. Ấy là chuyện cố
ý trồng hoa, hoa không nở, vô tình cắm liễu, liễu đâm chồi. Để có đôi giày
xứng với bộ âu phục màu đỏ Tây cũng mất bao nhiêu công sức. Ban đầu
nghĩ đến đôi giày trắng, nhưng lại cho rằng áo quần ấy, giày ấy sẽ tạo cảm
giác đầu nặng, chân nhẹ, có vẻ “quê”. Giày đen trông được đấy, nhưng
thường quá. Lại thêm một dấu hỏi để cho đẹp từ đầu đến chân, vẫn mù mịt
không câu trả lời. Vậy là lại suy nghĩ, chạy tìm khắp nơi. Tưởng đâu lùng
sục khắp Thượng Hải, cuối cùng tìm được đôi giày cũng màu đỏ Tây, hơi
đậm hơn một chút, nhưng cùng “tông” màu, đúng là vẽ rồng thêm mắt, đẹp
không chê vào đâu được. Tiếp theo là chuyện kiểu tóc nào đây, chuyện này
chỉ một mình Kỳ Dao nói là xong. Trước ngày cưới một tháng, Kỳ Dao bảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.