TRƯỜNG HẬN CA - Trang 373

động. Bởi chuẩn bị đi, nên có quan niệm tạm thời. Phòng riêng của hai vợ
chồng là một gian nhỏ ở phía tây, đồ dùng cũng là những thứ cũ. Sau những
buổi học tiếng Anh, Lâm cùng Vi Vi đi chơi phố, ăn uống ở các nhà hàng
Âu, xem phim. Biết ngày cưới đến gần, hai người có lúc vượt quá giới hạn,
nhưng không sao. Ở góc cửa nhà người ta hoặc ở những chỗ khuất trong
công viên liệu có làm được việc gì to tát? Cũng có lúc ở ngay trong nhà
mình. Hai người nói đến chuyện đi Mỹ, người chưa đi nhưng lòng đã đi. Kỳ
Dao cũng thích Mỹ, ấy là thích phim Hollywood của Mỹ. Thích là thích
vậy, nhưng biết là một chuyện, chỉ thấy chứ không thể đến. Hai người phấn
khởi vì sẽ trở thành hiện thực, sẽ có nhiều dự định được thực hiện ở Mỹ. Kỳ
Dao không góp được một lời nào, chỉ cảm thấy nước Mỹ của hai người
không có gì thú vị, không bằng một nửa Hollywood.

Hôm ấy, Lâm đến, Vi Vi không có nhà. Kỳ Dao bảo anh ngồi chơi, cơm
trưa xong Vi Vi sẽ về. Lâm ngồi chơi, lấy một tờ báo cũ ra đọc. Kỳ Dao
ngồi đan áo, hỏi anh tịệc cưới đã đặt chưa, đặt ở đâu. Anh nói, mẹ anh đang
muốn hỏi bên này cần bao nhiêu mâm. Kỳ Dao nghĩ, giá có mời bên nhà mẹ
đẻ cũng chưa chắc đã ai đi, những quan hệ khác chỉ có bên nhà bà Nghiêm,
tuy không phải họ hàng, nhưng nhiều năm nay vẫn đi lại, cũng có thể coi là
chỗ thân thích. Vậy là không đến một mâm, chỉ mình với bà Nghiêm. Lâm
nói:

- Nhất định phải mời bác Nghiêm, nhưng bác ấy chỉ là người thân, còn họ
hàng nhà ta?

Kỳ Dao im lặng trong chốc lát, rồi nói:

- Mẹ chỉ có một mình Vi Vi, bây giờ trao nó cho con!

Câu nói làm cả hai người cùng xúc động. Lâm nói:

- Sau này mẹ sống với chúng con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.