TRƯỜNG HẬN CA - Trang 447

dậy. Chân sếu thấy mặt Kỳ Dao vàng bủng, hỏi thăm đau ốm ra sao. Nàng
bảo lạnh bụng nhưng gan nhiệt, rồi đứng dậy lấy nước mời khách. Anh ta
ngăn lại, để tự đi lấy và hỏi Kỳ Dao có cần anh ta lấy thuốc giúp không.
Nàng bảo phải sắc thêm mười phút nữa, lúc này Chân sếu mới ngồi chơi.
Hai người nói chuyện sức khoẻ, nói chuyện Hồng Công. Mười phút đã qua,
Chân sếu lập tức đứng lên, vào bếp rót thuốc. Loay hoay một lúc, anh ta
bưng được bát nước đen đắng đặt trước giường Kỳ Dao, tý nữa bỏng cả tay.
Chờ cho nàng uống xong thuốc, ăn miếng đường cho hết đắng, Chân sếu
mới đặt hai chiếc chìa khoá lên mặt bàn, bảo Cô-lo nhờ anh đem đến. Thấy
hai chiếc chìa khoá, Kỳ Dao “ợ” lên một tiếng rồi nôn thốc nôn tháo cả
thuốc và đường vừa uống xong. Chân sếu vội vã đứng dậy, đến vỗ vào lưng
Kỳ Dao và đặt nằm xuống giường. Kỳ Dao cười, nói:

- Đúng là quả báo! Xin lỗi cháu nhé, hôm nay cô không thể nào mời cơm
cháu được, hôm khác vậy!

Chân sếu nói, anh ta là chỗ quen biết, khỏi cần khách khí mời cơm, chỉ ngại
một nỗi Kỳ Dao ốm như thế mà không có ai chăm sóc. Thế là Chân sếu
ngồi nói chuyện linh tinh. Đến tối, anh ta vào bếp thổi cơm, đứng trước bếp
nhưng loay hoay không biết làm thế nào. Lúc ấy Kỳ Dao vào, nói để mình
tự làm lấy. Chân sếu rất muốn giúp nhưng không biết làm, đành đứng cạnh
để phụ việc. Lát sau, nàng nấu xong hai bát mỳ, làm thêm bánh cá cho Chân
sếu, còn mình chỉ ăn mỳ. Ăn được lưng bát, mặt Kỳ Dao trông khá hơn.
Người cũng tỉnh táo, đi lại trong phòng, cười đau khổ, nói:

- Cháu xem, cô ốm, nhà cửa bẩn thỉu, bụi bặm như chôn vùi cô!

Chân sếu nói:

- Bụi có sao đâu, phủi cái là sạch. Nói xong, anh ta lấy khăn lau đi lau bụi.
Anh ta lau một lượt, nhà cửa sáng hẳn lên, rồi anh ta mở máy thu hình,
tiếng nhạc vang lên, căn phòng lại có sinh khí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.