TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 171

Tôi hỏi tiếp: “Ngươi cảm thấy Thái tử thế nào?”

Đào Chi hơi sững ra, tôi bèn cười bảo: “Ngươi không phải thường hay

nói là ta và Thái tử điện hạ rất xứng đôi sao?”

Đào Chi cung kính đáp: “Thái tử điện hạ chính là rồng phượng trong

loài người, nếu Quận chúa có thể gả cho Thái tử, chẳng bao lâu sau ắt sẽ trở
thành mẫu nghi thiên hạ.”

Tôi nói: “Toàn bộ Thiên Long triều đều biết rằng cha ta đứng về phía

tam Hoàng tử, nếu ta gả cho Thái tử thì há chẳng phải là một cái tát vào
mặt cha ta ư?”

Đào Chi cúi đầu thưa: “Đào Chi không hiểu những việc này lắm.” Thế

rồi thị lại ngẩng đầu lên. “Thế tử gia hiện đang đứng về phía Thái tử mà, tại
sao Quận chúa…”

Tôi nói bằng giọng như cười mà chẳng phải cười: “Ta cũng không

hiểu những việc này lắm.”

Khi dùng bữa trưa, cha và huynh trưởng đều đã trở về, có điều sắc mặt

hai người bọn họ lại mang nhiều suy tư. Cha mặt mũi đen thui, còn huynh
trưởng thì lại tỏ ra bướng bỉnh. Tình cảnh thế này kỳ thực không hề hiếm
thấy trong mấy tháng vừa qua, kể từ lúc huynh trưởng mời Dịch Phong về
để thể hiện lập trường của mình thì cha chưa từng tỏ ra vừa mắt với huynh
trưởng.

Bữa trưa diễn ra trong không khí khá nặng nề, mẹ liên tục khuyên nhủ

cha và huynh trưởng nhưng xem chừng chẳng có bao nhiêu hiệu quả.

Thẩm Hành từng nói với tôi, cha rất được tam Hoàng tử tin tưởng, còn

huynh trưởng thì hiện đang là tâm phúc của Thái tử, sau này bất kể ai kế vị
thì bọn họ cũng đều không có mối nguy về tính mạng, cùng lắm chỉ là bị
cách chức mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.