TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 220

cao xanh phù hộ cho tam Hoàng tử trở thành người chiến thắng cuối cùng
trong cuộc chiến giành ngôi báu.

Lê Tâm biết tôi trước đây không tin vào chuyện quỷ thần, bây giờ thấy

tôi thành kính bái Phật như vậy thì không khỏi trợn trừng mắt ngạc nhiên.

Trong ngày đóng cửa suy nghĩ lỗi lầm cuối cùng, tôi kêu Lê Tâm

mang một chiếc ghế nằm và một chiếc bàn nhỏ chân ngắn ra ngoài sân,
mình thì ôm theo lò sưởi cầm tay nằm trên đó ngắm những bông cúc mùa
thu mà Thẩm Hành đưa tới mấy hôm trước.

Mấy chậu bông cúc này màu sắc tươi đẹp, gốc cao bông lớn, nhụy hoa

màu vàng rực rỡ, giữa cảnh thu trăm hoa điêu tàn thế này thực là vô cùng
bắt mắt.

Lúc tôi đang thầm cảm khái Thẩm Hành quả là có con mắt tinh tường,

một gã người hầu chợt vào báo là Thẩm Hành đã tới.

Tôi lập tức chống tay ngồi dậy, ngước mắt nhìn, thấy Thẩm Hành vẫn

ăn mặc như thường ngày, bên hông thắt một miếng ngọc bội màu xanh
biếc. Có điều hôm nay có thêm một điểm đặc biệt, đó là theo sau Thẩm
Hành còn có một vị cô nương mặt tròn xoe láng mịn, mắt đen láy long lanh,
bộ quần áo màu xanh trên người khiến cô nàng trông cứ như là một chiếc lá
tràn đầy sức sống giữa mùa hạ vậy.

Từ sau khi Thẩm Hành vào phủ tới giờ, tôi chưa từng nhìn thấy bên

cạnh y xuất hiện một vị cô nương nào cả, thậm chí còn có thể dùng bốn chữ
“không gần nữ sắc” để hình dung về y, chuyện hôm nay đúng là quá ư lạ
thường.

Tôi chăm chú quan sát một hồi, thấy vị cô nương đó tuy mới lần đầu

tiên đặt chân vào vương phủ song không hề tỏ ra sợ hãi, trên khuôn mặt còn
toát ra một vẻ bình thản ung dung. Tôi trầm tư suy nghĩ, thấy trên người vị
cô nương này quả là có khí chất của “sư nương”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.