TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 266

Cha vốn dấn thân vào quan trường đã lâu, tất nhiên rất giỏi trò đưa

đẩy, chỉ bằng đôi ba lời đã gạt được chuyện này qua một bên.

Tôi có thể nhìn ra Hoàng quý phi có chút không vui, nhưng tam

Hoàng tử thì không tỏ vẻ gì.

Tôi thực sự không ngờ được rằng có một ngày Tiêu Uyển mình lại từ

một người chẳng ai hỏi đến biến thành miếng bánh thơm ngon trong mắt
hai vị Hoàng tử quyền thế ngút trời. Tuy tôi là người không có trái tim, gả
cho ai cũng thế cả, nhưng quả thực không muốn gả cho người của hoàng
thất.

Từ sau khi biết được sự thực là mình không có trái tim, tôi đã tỉ mỉ suy

nghĩ, chờ sau khi thoát khỏi sự đeo bám của Thái tử, tôi sẽ ở bên cha mẹ
đến già. Nếu cha mẹ cứ nhất quyết muốn tôi lấy chồng, vậy tôi sẽ gả cho
Lý tổng quản, dù sao cũng là người trong nhà với nhau.

Lý tổng quản có thể quản lý vương phủ một cách nề nếp như thế, gả

cho y rồi tôi sẽ không cần phải lo lắng điều gì, cứ tiếp tục làm một vị Bình
Nguyệt Quận chúa vô ưu vô lo là được.

Trong tiệc sinh nhật, tôi được sắp xếp ngồi cùng một chỗ với các vị

tiểu thư chưa chồng. Có lẽ vì bọn họ đã nghe được nhiều lời đồn thổi nên
thường xuyên hỏi tôi về Tư Mã Cẩn Du. Tôi thực sự không muốn hôm nay
vô cớ bị Hoàng hậu chỉ hôn, do đó đã ngấm ngầm đưa ra một quyết định.

Người có thể trở thành Thái tử phi ắt phải tài đức vẹn toàn, đợi lát nữa

nếu Hoàng hậu nương nương gọi tôi lên hỏi chuyện, tôi cứ trả lời bậy bạ
một phen là được. Thái tử phi chính là quốc mẫu tương lai, vô tài vô đức há
có thể trở thành mẫu nghi thiên hạ.

Có điều tôi rốt cuộc vẫn quá coi thường Hoàng hậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.