TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 277

Tình thế bây giờ đúng là càng ngày càng khó đoán.

Tôi chỉ là nữ giới, cũng chẳng muốn đoán làm gì.

Công chúa Văn Dương đến vào ngày thứ ba. Có bài học từ lần trước,

lần này Lê Tâm lôi loại cao dưỡng tóc mà cô ta tặng ra bôi lên đầu cho tôi.
Tôi cố tình lắc lư cái đầu trước mặt cô ta mấy cái, sau đó nói: "Cao dưỡng
tóc mà Công chúa tặng đúng là đồ tốt, bôi lên đầu thoải mái quá chừng."

Công chúa Văn Dương đưa mắt liếc tôi, cất giọng hờ hững: "Chẳng

qua là loại cao dưỡng tóc bình thường thôi, đám cung nữ hạng bét trong
cung của ta cũng đều dùng thứ này."

Lúc này tôi đã có thể xác định được là Công chúa Văn Dương lại đến

để gây sự với tôi. Tâm tư của cô nàng này tôi căn bản không hiểu được, có
điều cũng không định đi tìm hiểu, vì bụng dạ của người trong cung đều hết
sức ngoằn ngoèo rắc rối, bổn Quận chúa mà lần mò theo khéo sẽ bị rối ruột
mà chết mất.

Tôi làm bộ chân thành cất lời tán thán: "Công chúa quả không thẹn là

hòn ngọc minh châu trong tay bệ hạ, không ngờ ngay đến những người hầu
bên cạnh mà cũng được dùng đồ tốt như thế, thực khiến Bình Nguyệt
ngưỡng mộ quá chừng." Hơi dừng một chút, tôi cụp mắt xuống, ra vẻ thẹn
thùng nói tiếp: "Nghĩ đến việc sau này có thể thành hôn với Thái tử, trở
thành hoàng tẩu của Công chúa, tự nơi đáy lòng Bình Nguyệt mừng rỡ vô
cùng."

Sắc mặt Công chúa Văn Dương tức thì tái đi, chắc là đã bị tôi chọc

vào chỗ đau rồi.

Hừ, dám đến tìm tôi gây sự này, đằng nào thì thánh chỉ cũng được ban

xuống rồi, bất kể kết quả ra sao thì bây giờ có thể mượn việc này mà chọc
giận được Công chúa Văn Dương cũng là một chuyện tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.