TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 326

mà ta dành cho nàng không?”

Tôi rất muốn nói, ta chỉ nghe ra được sự cố chấp của ngươi thôi.

Tư Mã Cẩn Du khẽ cười tự giễu. “Ta biết là nàng không hiểu mà, nàng

không cần trả lời ta, chỉ việc ở bên cạnh ta là đủ. Nhưng nàng không được
sợ ta, ta đã vì nàng mà làm bao nhiêu chuyện như thế, sao nàng lại sợ ta
chứ? Nào, gọi ta một tiếng Cẩn Du đi!”

Tôi há miệng ra nhưng lại chẳng nói được thành lời.

Sắc mặt Tư Mã Cẩn Du tức thì trở nên xám xịt, rồi hắn dùng sức mạnh

hơn, cổ tay tôi bị hắn bóp cho đau nhói.

Tôi khẽ nói: “Đau.”

Hắn dán sát mặt vào mặt tôi, cùng tôi má ấp tai kề. Tôi có thể cảm

nhận được lúc này Tư Mã Cẩn Du dường như đang đắm say trong điều gì
đó, có lẽ hắn đang nhớ tới Tạ Uyển cũng nên. Toàn thân tôi trở nên cứng
đờ, cảm thấy hết sức khó chịu.

Đột nhiên, Tư Mã Cẩn Du ghé tới cắn mạnh một cái vào môi tôi.

Trong miệng tức thì ngợp đầy một mùi tanh nồng, tôi bất giác cảm thấy
buồn nôn tột độ. Trước đây Thẩm Hành cũng từng chạm môi tôi, nhưng khi
đó tôi được nếm mùi rượu hoa quả ngọt ngào, còn giờ đây nụ hôn của Tư
Mã Cẩn Du lại chỉ khiến tôi ngửi thấy mùi máu tanh.

Đặt hai bên lên bàn cân mà so sánh, rất hiển nhiên tôi thích người thứ

nhất hơn.

Tôi bắt đầu thấy nhớ Thẩm Hành rồi.

“A Uyển, nàng đừng ép ta. Nếu nàng còn không chịu nghe lời thì chớ

trách ta không nể mặt nàng nữa. Ta đã tìm được một vị cao nhân, y biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.