TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 324

Dịch Phong lần đầu đã nảy sinh cảm giác quen thuộc? Tất cả đều bởi vì
trong cơ thể y có một thứ vốn thuộc về tôi ư?

Tư Mã Cẩn Du mỉm cười nói: “Đúng vậy.”

Tôi nói: “Trong kiếp trước Dịch Phong có quen với Tạ Uyển ư?”

“Nàng chính là Tạ Uyển, Tạ Uyển chính là nàng.” Tư Mã Cẩn Du

chữa lại lời tôi, sau đó lại nói tiếp: “Trong kiếp trước, Dịch Phong không có
quan hệ gì với nàng cả, có điều khi nàng đầu thai đã xảy ra một số vấn đề.
Vốn dĩ ba hồn bảy phách của nàng sẽ cùng đầu thai với nhau, song vì muốn
thỏa mãn di nguyện của nàng lúc lâm chung, ta đành mời cao nhân đến thi
triển bí thuật, từ đó khiến một phách của nàng bị tách ra. Trùng hợp làm
sao, khi đó Dịch Phong lại đầu thai cùng lúc với nàng, thế là một phách bị
tách ra kia đã vô tình bay vào trong cơ thể Dịch Phong.”

Tôi bất giác cau mày. “Sở dĩ ta không có trái tim là do ngươi tìm

người tới thi triển bí thuật sao?”

Tư Mã Cẩn Du không trả lời, còn cười tươi rạng rỡ. “A Uyển cảm

động quá à?”

Thế này… thế này… thế này…

Tôi nhất thời chẳng nghĩ ra được lời gì để đáp lại hắn cả, làm gì có ai

lại đi cảm kích kẻ đầu sỏ đã khiến mình biến thành một người không bình
thường bao giờ chứ! Không nhảy sửng cồ lên bạt tai cho hắn mấy cái đã là
tốt tính lắm rồi!

Tư Mã Cẩn Du lại nói tiếp: “Nàng không cần phải cảm kích ta, vì thực

ra ta cũng có lòng riêng. Cho dù trước lúc lâm chung nàng không để lại di
nguyện gì, ta cũng sẽ tìm đủ mọi cách để khiến nàng biến thành một người
không có trái tim trong kiếp sau.” Trong ánh mắt nhìn về phía tôi của hắn
lúc này xuất hiện thêm mấy tia cố chấp và chăm chú. “A Uyển, nếu nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.