TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 332

thấy huynh trưởng lúc này đang ngồi ngay ngắn trước án thư, tay cầm bút
lông sói, chẳng biết là đang viết cái gì.

Tôi khẽ gọi một tiếng “huynh trưởng”.

Huynh trưởng buông bút lông sói xuống, mỉm cười nhìn tôi, hỏi: “Sao

muội lại tới đây thế?”

Tôi không chút vòng vo, nói thẳng: “Muội có chuyện muốn nói với

huynh.” Bên án thư có đặt một chiếc đôn thêu hoa tinh tế, tôi ngồi xuống
đó, nhìn thẳng vào mắt huynh ấy, nghiêm túc nói tiếp: “Xin huynh trưởng
hãy nói thực cho muội biết, bước tiếp theo cha định làm như thế nào?”

Huynh trưởng ngẩn ra.

Tôi nói: “Mật đạo muội từng vào rồi, tam Hoàng tử muội cũng đã gặp

rồi, dã tâm của cha muội cũng biết cả rồi.”

Huynh trưởng biến hẳn sắc mặt, hai mắt lập lòe nhìn tôi chăm chú suốt

một hồi lâu, cuối cùng mới khẽ thở dài nói: “Người mà cả nhà muốn giấu
nhất chính là muội, chẳng ngờ cuối cùng vẫn không giấu nổi.”

Tôi hỏi lại: “Bước tiếp theo cha định làm như thế nào?”

Huynh trưởng chậm rãi nói: “Thế lực của tam Hoàng tử và Thái tử xưa

nay vẫn luôn cân bằng. Sau vụ án tham ô lần trước, Thái tử đã bị tổn thất
không ít nhân lực và tiền tài, nhưng gốc rễ hãy còn chưa lay động, muội có
biết vì sao không?”

Tôi khẽ lắc đầu.

“Vì sau lưng hắn là đương kim Hoàng hậu.” huynh ấy nói. “Chắc A

Uyển cũng biết ở Thiên Long triều ta có Tứ đại gia tộc, đứng đầu trong số

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.