TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 334

Tôi hết sức thắc mắc, để Thẩm Hành nhìn thấy thì sao chứ? Tôi mở to

hai mắt hỏi: “Tại sao lại không thể để sư phụ nhìn thấy?”

Huynh trưởng cười gượng, trên mặt thoáng lộ vẻ lúng túng, mãi hồi

lâu sau mới nói: “Không có gì, chỉ là vi huynh hơi cả nghĩ thôi.”

Tôi chẳng mấy để tâm tới những lời này của huynh trưởng, khi về đến

vương phủ thì đã sắp tới giờ dùng bữa tối. Tôi đi nói với mẹ một tiếng là
mình đã quay về, sau đó mới chậm rãi trở về tiểu viện của mình.

Tôi còn chưa bước chân vào phòng thì đã ngửi thấy mùi cà xào chua

ngọt.

Bích Dung đứng bên cạnh tôi khẽ cười nói: “Nhất định là Thẩm công

tử đã lại mang đồ ăn tới đây cho Quận chúa rồi.”

Hôm nay tôi đã ở chỗ Tư Mã Cẩn Du suốt một thời gian dài mà chẳng

được ăn uống gì, bây giờ ngửi thấy mùi thức ăn thơm lừng, tôi không kìm
được rảo bước đi nhanh.

Quả nhiên, vừa mới bước vào phòng tôi liền thấy rất nhiều món ăn đã

được bày sẵn trên bàn. Thẩm Hành mỉm cười bước đến, hai bàn tay đưa tới
trước người tôi một cách hết sức tự nhiên, sau đó vừa cởi áo choàng giúp
tôi vừa nói: “Ta nghĩ giờ này chắc A Uyển cũng về rồi, bèn nấu mấy món
ăn dân dã mang tới đây chờ sẵn, quả nhiên là vừa đúng lúc. Lê Tâm, mang
nước tới đây cho Quận chúa rửa tay đi…”

Đột nhiên, Thẩm Hành biến hẳn sắc mặt, nhìn chằm chằm vào môi tôi.

Tôi vô thức đưa tay lên sờ môi, làu bàu: “Hôm nay ở phủ Thái tử, con

bị Thái tử hôn cho một cái.” Nhớ lại cảm giác khi đó, tôi bất giác hơi cau
mày lại. “Cảm giác chẳng tuyệt chút nào, hắn đã uống rượu mạnh, thứ mà
con ghét nhất.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.