TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 358

Ngày hôm sau, tôi ngủ một mạch đến khi mặt trời đã lên cao tới ba

con sào mới tỉnh dậy. Sau khi hầu hạ tôi rửa ráy xong xuôi, Bích Dung
chậm rãi nói: “Quận chúa, Dịch Phong công tử tới rồi đấy.”

Thấy tròng mắt thị đảo qua đảo lại, tôi đại khái cũng đoán ra được

chuyện là như thế nào.

Tôi hỏi Lê Tâm: “Dịch Phong tới được bao lâu rồi?”

Lê Tâm đáp: “Trời vừa tờ mờ sáng đã tới rồi.”

Bích Dung tiếp lời: “Hôm qua Quận chúa phải chịu một phen kinh hãi,

cần được nghỉ ngơi, mà Thẩm công tử cũng đã nói là chớ nên quấy nhiễu
giấc ngủ của Quận chúa, cho nên Bích Dung mới không dám gọi Quận
chúa dậy.”

Lê Tâm khẽ gật đầu, tỏ ý tán đồng với Bích Dung.

Đều tại trước đây Dịch Phong đối xử với tôi không tốt, hai a hoàn này

đã nhìn thấy rõ ràng, nên mới không có chút hảo cảm nào với Dịch Phong.
Hôm nay y hiếm hoi lắm mới tới đây một chuyến, bọn họ gây khó dễ cho y
cũng là điều dễ hiểu.

Tôi không trách cứ gì hai người bọn họ, chỉ uể oải ngáp dài một cái,

sau đó bèn hỏi: “Dịch Phong bây giờ đang ở đâu?”

“Dạ, ở ngay bên ngoài.”

Tôi vừa bước chân ra khỏi tiểu viện liền nhìn thấy ngay Dịch Phong

lúc này đang ngồi trên ghế đá, quay lưng về phía tôi, mà người ngồi ở phía
đối diện với y chính là Thẩm Hành. Bọn họ lúc này đang nói chuyện,
nhưng vì tôi ở cách khá xa nên không nghe thấy rõ họ đang nói gì, chỉ có
thể loáng thoáng nhận ra năm chữ “Cung Thương Giốc Chủy Vũ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.