TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 418

Tôi vốn có nguyên tắc là người không phạm ta, ta chẳng phạm người;

người nếu phạm ta, ta tất phạm người.

Tôi uể oải đưa tay chống cằm nói với Thiện Lăng: “Sư thúc, lần này

người mang a hoàn tới cho con ư? Nhãn quan của người tệ quá, vị cô
nương này vừa nhìn đã biết là thuộc loại không biết làm việc rồi, nuôi cô ta
ở chỗ con thì chỉ tổ tốn cơm tốn gạo thôi.”

“Ngươi…” Khuôn mặt tức thì biến thành màu tím tái như gan lợn, nữ

tử áo đỏ run rẩy chỉ tay về phía tôi, xem ra đang vô cùng tức giận.

Tôi khẽ “hừ” một tiếng, ai bảo cô vừa bước chân vào đây đã vênh mặt

lên với tôi, Tiêu Uyển tôi chẳng phải là loại người dễ ức hiếp đâu nhé.

Nữ tử áo đỏ khẽ kéo tay Thiện Lăng, cất giọng hờn giận: “Sư huynh!”

Thiện Lăng khẽ gạt tay nữ tử áo đỏ ra, sau khi ném cho cô ta một ánh

mắt an ủi liền quay sang nói với tôi: “Sư điệt, vị này cũng là sư thúc của
con, tên gọi Cố Phán Tình. Con có thể gọi cô ấy là Phán Tình sư thúc.”

Lại là một sư thúc nữa.

Tôi đưa mắt liếc Cố Phán Tình, nói: “Úi chà, thật là thất lễ quá, hóa ra

là sư thúc, không phải a hoàn. Có điều nói đi cũng phải nói lại, Phán Tình
sư thúc trông thật chẳng giống sư thúc chút nào.”

Cố Phán Tình tức thì trợn tròn hai mắt. “Ngươi…”

Đúng lúc này, nam tử toàn thân đều toát ra vẻ quý phái kia bỗng cất

tiếng cắt ngang lời cô ta: “Phán Tình, cô nôn nóng gì chứ, hoàng tẩu chẳng
qua chỉ đang đùa với cô đó thôi.” Y khom người hành lễ với tôi bằng một
động tác cực kỳ tao nhã, rồi lại nói tiếp: “Nhìn vẻ mặt của hoàng tẩu thì
chắc hẳn hoàng huynh chưa từng nhắc đến đệ với tẩu rồi. Đệ là bào đệ của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.