TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 516

Tôi buông lời cảm khái: “Trước khi rời phủ Thái tử ta nhất định phải

thỉnh giáo Thái tử điện hạ một chút về cách làm loại bánh hạt dẻ này mới
được.”

Lê Tâm và Bích Dung đưa mắt nhìn nhau, nụ cười trên mặt rõ ràng

đều có chút miễn cưỡng.

Khi tôi ăn đến miếng bánh hạt dẻ thứ ba, Bích Dung rót cho tôi một

chén trà búp Tín Dương. “Phu nhân, người uống trà đi. Người cũng nên cẩn
thận, chớ ăn nhiều bánh quá kẻo lại trướng bụng.”

“Không sao đâu, sức ăn của ta bấy lâu nay vẫn luôn tốt lắm.” Nói

xong lời này, tôi ăn thêm một miếng bánh hoa quả khác. Có điều, còn chưa
kịp nuốt bánh vào bụng tôi đã cảm thấy lồng ngực không được thoải mái,
thế là liền cau mày đưa tay lên ôm ngực.

Bích Dung lo lắng hỏi: “Phu nhân, người có chỗ nào không thoải mái

ư?”

Tôi uống liền một hơi mấy chén trà búp Tín Dương, muốn xua đi cảm

giác khó chịu nơi lồng ngực. Có điều hành động này dường như chẳng có
chút tác dụng nào, tôi lại càng cảm thấy khó chịu hơn.

Tôi đưa tay day trán, nói với Bích Dung: “Ta tự dưng thấy hơi buồn

nôn.”

Lê Tâm bất giác cả kinh. “Để em kêu người đi nói với Thái tử điện

hạ.”

Tôi kéo tay Lê Tâm lại, nói: “Chỉ là việc nhỏ thôi, không có gì, đừng

nói với Thái tử điện hạ.” Tôi ở trong phủ Thái tử đã được một thời gian khá
dài rồi, bấy lâu nay việc gì cũng làm phiền tới Thẩm Hành cả, chỉ vì chút
chuyện nhỏ này tôi quả thực không muốn quấy rầy y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.