TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 548

mà Thẩm Hoành rất có khả năng chính là phu quân của ta...

Nghĩ đến đây, đầu lại đau hơn, như có thứ gì đó đang hung hăng đập

vào đầu ta.

Bỗng có bàn tay ấm áp ấn vào huyệt vị trên đầu ta, dùng sức vừa phải,

không nặng không nhẹ, còn có mùi hương nhàn nhạt an thần bay đến, khiến
cả người ta dần dần bình tĩnh lại, đầu cũng không còn đau nữa.

Một lúc lâu sau, Thẩm Hoành mới ngừng lại.

Ta phát hiện ta lại vui vẻ thoải mái hưởng thụ ý tốt của Thẩm Hoành,

trong lòng không khỏi có chút áy náy và bất an.

Thẩm Hoành ngàn dặm xa xôi từ đô thành đến đây, còn dịch dung

thành người khác vào sơn trang giúp ta dưỡng thai, nếu giờ phút này ta còn
không hiểu tình ý của Thẩm Hoành, thì ta đã sống uổng phí mấy năm nay
rồi.

Nhưng ta biết Thẩm Hoành coi ta là Tiêu Uyển, nhưng ta lại không

biết rốt cuộc ta là Tạ Uyển hay Tiêu Uyển?

Ta nói với Thẩm Hoành: “Y thuật của Ôn đại phu thật cao minh, ngươi

ấn một cái thì không còn đau nữa.”

Thẩm Hoành cụp mi nói: “Chỉ ấn bình thường thôi, phu nhân quá khen

rồi.”

Nếu hôm ấy không trùng hợp nghe thấy những lời đó, đến giờ ta đúng

là không thể liên tưởng được Ôn đại phu ôn nhu nhã nhặn này với Thẩm
Hoành trong phủ Thái tử kia là một người. Ta đánh giá “Ôn đại phu” trước
mặt vài lần, hắn cũng không để ý ánh mắt của ta, chỉ thuận theo rũ mắt
xuống, tuy đang cúi đầu, nhưng cũng khó che đậy được phong thái tao nhã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.