TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 550

thầm Cẩn Du phu quân, ta liền không an tâm với nha đầu này được, vả lại
hồi lúc tới trấn Phù Dung, ta vốn không tin Đào Chi vì mải ngắm cảnh mà
không đuổi kịp ta, giờ ta lại càng nghi ngờ nha đầu này hơn.

Ta cảm thấy Đào Chi này không thể tin được, khi nãy ta hỏi Thẩm

Hoành cái gì, chắc chắn lát nữa Đào Chi sẽ kể lại cho Cẩn Du phu quân
nghe.

Việc này ta phải gạt Cẩn Du phu quân mới được.

Chẳng may đều là giả, chẳng phải đã phụ sự tin tưởng Cẩn Du phu

quân dành cho ta sao?

Sau khi Đào Chi rời đi, ta lại lần lượt hỏi Thẩm Hoành không ít vấn

đề, ví dụ như tuổi tác hay bắt đầu học y thuật từ khi nào hoặc trong nhà có
bao nhiêu người, đến khi ta thấy sắc mặt Thẩm Hoành có hơi buông lỏng,
ta mới nhẹ nhàng bâng quơ hỏi một câu:

“Ngươi là Phật tử à?”

Thẩm Hoành nói: “Có thể nói phải cũng có thể nói không phải.”

Ta thản nhiên hỏi: “Vậy ngươi tin chuyện kiếp trước kiếp này không?”

Thẩm Hoành sững sờ, ánh mắt của hắn lần đầu tiên nhìn thẳng mắt ta

từ khi vào cửa đến nay, ta cười tủm tỉm nói:

“Ta không biết ngươi tin hay không, nhưng ta tin. Mấy ngày nay ta

cảm thấy ta có thể nhìn thấy kiếp trước của mình, Ôn đại phu, ngươi nói
xem có kiếp trước thật không? Ngươi nói xem kiếp trước của ta cũng có thể
tên là A Uyển hay không?”

“Nàng...” Thẩm Hoành chỉ nói một chữ rồi im bặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.