TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 615

Tạ Uyển nhỏ giọng hỏi Thẩm Yến: “Hắn là kẻ thù của ông lúc sinh

thời?”

Thẩm Yến hạ giọng trả lời: “Không phải, là tình địch.”

Tạ Uyển “Ồ” một tiếng, rồi không để ý nữa.

Nhưng cảnh này rơi vào mắt Tần Mộc Viễn thì giống như tình nhân

đang thì thầm với nhau. Hắn vừa định tiến lên tách hai người ra, thì bên kia
đã có quỷ sai quát một tiếng:

“Tần Mộc Viễn ——”

Tần Mộc Viễn căm hận nói với Thẩm Yến: “Kiếp sau tao chắc chắn sẽ

giành được A Uyển trước!” Ngừng một chút, hắn lại thâm tình chân thành
nói với Tạ Uyển: “A Uyển, nàng phải chờ ta, ta đi đầu thai đây.”

Tạ Uyển hơi mất tự nhiên, chỉ gật đầu qua loa.

Sau đó không lâu, quỷ sai lại quát: “Tạ Uyển ——”

Tạ Uyển nói với Thẩm Yến: “Ông lão, cảm ơn ông, con đi đầu thai

đây, mong ông có thể tái tục tiền duyên với thê tử của ông ở kiếp sau.” Dứt
lời, Tạ Uyển đi về phía con đường luân hồi.

Mạnh bà đứng trước con đường luân hồi, đang cầm canh Mạnh bà

trong tay.

Tạ Uyển nhận lấy, nhìn bảy màu rực rỡ trong bát, cười nói: “Thì ra

canh Mạnh bà lại đẹp như vậy.”

Nàng ngửa cổ, chuẩn bị uống một hơi cạn sạch, không ngờ vừa uống

được một ngụm nhỏ, thì có một con quỷ bỗng nhiên va vào nàng, canh
Mạnh bà rơi xuống sông Vong Xuyên, Tạ Uyển cũng vô tình rơi xuống con
đường luân hồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.