TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1090

“Kho bạc có đến bốn mươi triệu lượng.” Cố Cửu Tư nhắc nhở, “Chỉ một

ngày hôm qua thì hạ quan sợ ngài chưa kiểm kê xong nên muốn hỏi hôm
nay có gì để ta cống hiến sức lực không?”

“Không có.” Lục Vĩnh quả quyết nói, “Quay về làm việc đi.”

Cố Cửu Tư cười cười bỏ đi. Đến lúc ra khỏi cửa, sắc mặt hắn lạnh tanh.

Vào buổi chiều, Phạm Hiên triệu kiến riêng Lục Vĩnh để dò hỏi công

việc kiểm toán lần này của Hộ Bộ. Chờ Lục Vĩnh trở về, Cố Cửu Tư nghĩ
tới nghĩ lui rồi khi về nhà vào buổi chiều, hắn nói với Diệp Thế Anh, “Thế
An, ngươi thường xuyên gặp bệ hạ đúng không?”

Diệp Thế An thuộc Trung Thư Môn Hạ, nhưng văn chương xuất chúng

nên hay giúp đỡ Phạm Hiên soạn thảo công văn.

Diệp Thế An nghe Cố Cửu Tư hỏi liền nhíu mày, “Ngươi định làm gì?”

“Ngươi tìm cơ hội giúp ta hỏi cái này,” Cố Cửu Tư nhìn xung quanh,

“quốc khố của chúng ta còn bao nhiêu bạc.”

“Ngươi chẳng phải là người biết rõ nhất sao?” Diệp Thế An bật cười.

Cố Cửu Tư không giải thích, chỉ bảo, “Hỏi giúp ta nhé, cảm tạ.”

Tuy Diệp Thế An không đáp ứng nhưng vẫn ghi nhớ trong lòng, hắn biết

Cố Cửu Tư chả vô duyên vô cớ mà hỏi vấn đề này. Hôm sau hắn hỏi Phạm
Hiên thì được ông hờ hững đáp, “Quốc khố của chúng ta còn thừa ba mươi
triệu lượng bạc trắng, phải tiết kiệm nhiều.”

Diệp Thế An báo lại con số cho Cố Cửu Tư, hắn nhíu mày nhưng không

nói gì cả. Đợi tới khi được về nhà, hắn không rời đi mà nấn ná mãi ở Hộ
Bộ. Thấy mọi người về hết, hắn lợi dụng bóng đêm để nhanh chân chạy tới
cửa quốc khố. Bạn đang �

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.