TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1169

Diệp Thế An xoay người rời đi, Liễu Ngọc Như đứng ở cửa trong phút

chốc, nàng khẽ cười và bước vào phòng.

Sau khi vào phòng, nàng rửa mặt rồi nằm lên giường.

Trước giờ hai người luôn ngủ cùng một giường, hiện tại trống trải thế

này khiến nàng thấy lạ lẫm. Trong đầu nàng hiện ra những lời Lý Vân
Thường nói với Cố Cửu Tư đêm nay.

“Cố đại nhân không có gia tộc chống lưng, ngươi dựa vào gì để phát

triển ở Đông Đô?”

“Nàng ta không tồi nhưng vẫn thuộc hàng ngũ thương nhân, chẳng có gì

vẻ vang để khoe ra. Cố đại nhân sở hữu tiền đồ vô lượng…”

Liễu Ngọc Như mở to mắt, nàng lẳng lặng nhìn nóc giường.

Nàng tin Cố Cửu Tư, hắn tình nghĩa như vậy thì chẳng ai có thể nghi

ngờ. Cảm giác an toàn của một nữ nhân phân nửa dựa vào bản thân, nửa
còn lại dựa vào đối phương. Cố Cửu Tư đã cung cấp đủ cho nàng cảm giác
an toàn, chính vì vậy mà nàng muốn tặng hắn những điều tốt đẹp nhất trên
đời.

Khi tính toán chi phí tiêu xài trong nhà, nàng đột nhiên khổ sở vì sự vô

năng của chính mình. Những lời Lý Vân Thường nói đâm vào lòng nàng,
làm nàng cảm thấy mình vừa nhỏ bé lại bất lực giữa Đông Đô này.

Nếu nàng có nhiều tiền hơn thì tốt rồi.

Nàng nghĩ ngợi nếu mình có đủ tiền để mua quyền thế, để bảo vệ Cố

Cửu Tư, để hắn ở hiểm cảnh như vậy cũng chẳng cần rầu rĩ lo lắng thì tốt
rồi.

Liễu Ngọc Như chìm vào giấc ngủ giữa bộn bề suy nghĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.