TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1204

“Vậy mời Cố phu nhân đến nơi đủ thẩm quyền tiếp nhận vụ án này đi.”

Lý Vân Thường dựa người vào ghế, vẫn phe phẩy quạt mà nói, “Làm gì
cũng phải theo quy củ mới đúng.”

“Thế xin hỏi,” Liễu Ngọc Như cất cao giọng, “chức trách của Thuận

Thiên Phủ ở Đại Hạ ta là gì?!”

Không đợi người khác trả lời, Liễu Ngọc Như mạnh mẽ nói, “Là quản lý

những việc bất bình ở Đông Đô. Việc của phu quân ta phát sinh tại Đông
Đô, hiện giờ chàng còn bị nhốt trong nhà lao Đông Đô. Ta gặp bất công nên
đến công đường đánh trống. Nếu Vương đại nhân có thể thẩm tra thì sẽ chủ
trì thẩm tra ngay tại đây, nếu không thể thì dựa theo quy củ Thuận Thiên
Phủ cần trình báo bệ hạ để ngài quyết định. Ta cầu kiến thiên tử, Vương đại
nhân thay mặt ta truyền đạt thì có gì không hợp quy củ?!”

Liễu Ngọc Như liếc nhìn Lý Vân Thường, “Nói đến đây, ngài là công

chúa, có chức vị gì mà đủ quyền vượt mặt phủ doãn của Thuận Thiên Phủ
để khoa tay múa chân và can thiệp vào mọi việc?! Ngài ngồi đây vào thời
điểm này thì hợp quy củ à?!”

“Ngươi!” Lý Vân Thường bật dậy, nhưng nghĩ đến bá tánh bên ngoài

đang chen chúc theo dõi lẫn nha dịch đứng cạnh thì hít sâu một hơi rồi
chậm rãi ngồi xuống. Nàng ta quay đầu lại nói với phủ doãn, “Vương đại
nhân, bản cung đã can thiệp quá nhiều.”

“Không sao, không sao.” Phủ doãn gấp gáp xua tay rồi nhìn về phía Liễu

Ngọc Như. Nàng đang lặng lẽ nhìn ông, ánh mắt kiên định và trong sáng.
Lát sau, ông ngầm tính toán rồi quyết định, “Bản quan sẽ viết sổ con gửi
đến cung điện, nhưng triệu kiến hay không thì tùy thuộc vào bệ hạ.”

“Khoan đã!” Lý Vân Thường lại mở miệng cắt ngang.

Liễu Ngọc Như nhíu mày, “Điện hạ có ý gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.