TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1271

Phạm Hiên đã nói đến nước này thì thái hậu chả thể ép buộc nữa nên

đành nhượng bộ, “Phải trừng phạt nghiêm khắc, hắn còn quá non nớt.”

Phạm Hiên gật gù, ông ngẫm nghĩ rồi nói, “Ngài cũng đã thấy Cố thiếu

phu nhân thà chết chứ không muốn tác thành hôn sự này. Tình cảm phu thê
giữa hai người bọn họ sâu sắc như vậy, công chúa có gả cũng không hạnh
phúc. Trẫm đã nghĩ kỹ, tốt nhất là đổi người khác đi.”

Lòng vòng mãi lại quay về đề tài hôn sự của Lý Vân Thường.

Lý Vân Thường âm thầm siết chặt tay, còn mặt mũi thái hậu sa sầm. Sau

một hồi, bà ta chậm rãi cất tiếng, “Bây giờ Vân Thường là đứa con duy
nhất của bản cung…”

“Cũng là công chúa duy nhất của Đại Hạ.”

Phạm Hiên thản nhiên nói, “Sứ giả Bắc Lương sắp tới Đông Đô. Trẫm

muốn suy nghĩ vì Vân Thường Công chúa nhưng nếu sứ giả Bắc Lương tới
mà công chúa chưa xuất giá, bọn họ lại mở miệng yêu cầu hòa thân thì trẫm
cũng hết cách.”

“Suy cho cùng,” Phạm Hiên liếc nhìn Lý Vân Thường, “Đại Hạ cần hòa

bình, công chúa thấy đúng không?”

Lý Vân Thường lẫn thái hậu đều ngậm chặt miệng, Phạm Hiên cúi đầu

uống trà rồi lạnh nhạt bảo, “Cố đại nhân không được khiến trẫm phải nghĩ
mãi. Đại nhi tử của Tả tướng[1] Trương Ngọc là Trương Tước Chi không
có chính thất, năm nay mới hai mươi tư đã nhậm chức Công Bộ[2] Thị
lang. Nói hắn là thanh niên tuấn kiệt cũng không ngoa, nếu chọn hắn thì
sao?”

“Sao có thể chứ?” Thái hậu lộ vẻ khiếp sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.