TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1320

ruột à? Lão lâu rồi không có cơ hội đánh ta nên dùng việc công trả thù
riêng!”

“Thằng nhóc thối!” Cố Lãng Hoa gào ở phía bên kia. “Lão tử đánh ngươi

mà còn cần dùng việc công trả thù riêng à!”

“Cố Lãng Hoa, ông tự hỏi lương tâm đi,” Cố Cửu Tư đứng tại cửa nói,

“lương tâm ông bị chó gặm chắc? Chẳng lẽ ta không biết xấu hổ khi ông
đánh ta trước mặt nhiều người như vậy?”

“Á à, ngươi ghê gớm quá, cánh cứng cáp rồi nên muốn bay xa. Ta không

thể đánh Cố Thượng thư chứ gì?”

Lời này của Cố Lãng Hoa khiến ngọn lửa tức giận trong Cố Cửu Tư

bùng cháy. Hắn thấy những lời đó còn khó nghe hơn mắng thẳng vào mặt
hắn nên tiếp tục cãi lại. Liễu Ngọc Như hết kiên nhẫn bèn dứt khoát lôi hắn
đi, “Được rồi, được rồi, về thôi. Không về là ta bực đấy.”

“Nàng cũng bắt nạt ta!”

Cố Cửu Tư hất tay Liễu Ngọc Như, hắn giận dỗi ngồi phịch xuống. Hắn

vừa ngồi xếp bằng ngay cửa vừa chỉ vào mọi người xung quanh, “Các
ngươi đều giúp đỡ lão, ai cũng bắt nạt ta. Hôm nay ta bị đánh mà các ngươi
chẳng đòi lại công lý cho ta! Dám mỉa mai ta à? Ta làm quan có ích gì chứ?
Làm thượng thư có ích gì chứ? Chả phải ở nhà vẫn bị mắng chửi và ức hiếp
sao? Ta không làm nữa. Liễu Ngọc Như, ta nói nàng hay, nếu nàng còn
giúp lão thì ta thật sự không làm quan nữa và sẽ từ quan ngay ngày mai.
Cái nhà này có coi ta là đại công tử không?”

“Lão tử vẫn là lão gia đấy!”

“Ta là loại thượng thư gì chứ? Cả sủng thần của thiên tử nữa? Ta còn là

gia chủ không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.