TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1332

Lời này khiến Cố Cửu Tư không nhịn cười được, còn Liễu Ngọc Như lại

hơi ngượng ngùng.

“Cũng không phải thích.” Nàng nhút nhát đáp như sợ Cố Cửu Tư giận.

“Lúc ấy chàng bảo muốn hưu ta, ta sợ chàng làm thật nên nghĩ tốt nhất phải
có nhiều tiền…”

Cố Cửu Tư câm nín.

“Ngân phiếu ta cho nàng…”

“Ta đều tích trữ.”

Cố Cửu Tư: …

“Ngọc Như,” Cố Cửu Tư thở dài, hắn đến bên Liễu Ngọc Như rồi khom

lưng ôm nàng vào lòng, “đừng nghi ngờ ta, ta không phải người như vậy.”

“Ta biết.” Liễu Ngọc Như nhẹ nhàng dựa vào hắn. “Nhưng con đường

chàng đi, một khi không cẩn thận sẽ dễ dàng vấp ngã. Ta phải nhắc nhở
chàng.”

“Cửu Tư,” nàng lặng lẽ nói, “đừng biến bản thân thành chính khách.”

“Ừ.”

Cố Cửu Tư ôm nàng, cảm giác cả lòng thanh thản.

Hắn biết vì sao mình buồn bực; đơn giản vì những lời nàng nói đâm vào

nỗi đau của hắn.

Hắn chậm chạp cất tiếng, “Nhất định phải gả Lý Vân Thường nhưng bệ

hạ không cho phép nàng ta lấy người có khả năng thao túng triều đình. Vì
vậy gả nàng ta cho Trương Tước Chi không phải do ta muốn báo thù riêng
mà làm nhục nàng ta. Có điều ta cũng chẳng ngờ nàng ta sẽ chết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.