TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1406

Lúc rời khỏi đại điện, Thẩm Minh lẩm bẩm, “Đáng lẽ chúng ta nên giải

thích một chút.”

“Mọi việc đã ổn thỏa,” Cố Cửu Tư nói.

Diệp Thế An mù mờ nhìn hắn, “Cái gì ổn thỏa?”

“Lạc Tử Thương đồng ý đưa tiền.” Cố Cửu Tư duỗi lưng. “Ta yên tâm

rồi.”

“Sao ngươi biết?” Thẩm Minh đực mặt ra.

Diệp Thế An suy nghĩ rồi trả lời, “Ba người chúng ta có thương tích trên

mặt, rõ ràng chúng ta nhận hậu quả nghiêm trọng hơn. Nhưng bệ hạ chẳng
hề do dự đã phạt chúng ta, tức nghĩa ngài muốn biểu hiện cho Lạc Tử
Thương xem. Thái độ của bệ hạ đối với Lạc Tử Thương tự dưng chuyển
biến tốt đẹp tất nhiên vì y đồng ý đưa tiền.”

“Thông minh đấy.” Cố Cửu Tư chắp tay lại trong tay áo, hắn đi về phía

trước. “E rằng bây giờ trong lòng Lạc Tử Thương đang nôn ra cả đống
máu.”

“Dương Châu càng suy yếu thì con đường mai sau của y càng khó đi.”

Diệp Thế An nhíu mày. “Nhưng ta không hiểu, ngươi nói xem rốt cuộc vì
sao y nhất quyết phải tới Đông Đô?”

“Đúng vậy,” Thẩm Minh phụ họa, “nhìn sao cũng thấy cứ ở Dương Châu

tọa sơn quan hổ đấu[3] phải tốt hơn không?”

Vấn đề này khiến Cố Cửu Tư trầm mặc. Sau một hồi, hắn chậm rãi cười,

“Ai biết đâu đấy? Y có lý do của riêng mình, chúng ta không cần nghĩ
nhiều. Hãy chờ,” Cố Cửu Tư cong môi lên, nhìn xe ngựa ở đằng xa của Lạc
Tử Thương, “ngày mọi chuyện sáng tỏ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.