TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1405

Liễu Ngọc Như nghe Cố Cửu Tư dặn dò hai người thì chần chừ hỏi,

“Vậy chàng còn cần bôi thuốc không?”

“Bôi chứ,” Cố Cửu Tư nói ngay, “ta còn muốn nàng thổi cho ta nữa.”

“Đủ rồi!” Diệp Thế An và Thẩm Minh mở miệng cùng lúc. Bọn họ kéo

Cố Cửu Tư về phía mình, hắn giãy giụa thì họ đè hắn xuống. Cố Cửu Tư to
mồm gào khóc, Liễu Ngọc Như chỉ cười. Nàng quay đầu nhìn bên ngoài
cửa sổ; mặt trời ngả về tây đúng là khung cảnh đẹp.

Tối về ba người cũng không xử lý vết thương, hôm sau tỉnh lại thì miệng

vết thương còn đậm màu hơn; cả ba vác bộ mặt này lên triều. Lên triều
chưa bao lâu và sau khi nói vài chuyện đại sự, Phạm Hiên chất vấn, “Cố
Cửu Tư, Diệp Thế An, Thẩm Minh, ta nhận được sổ con tố cáo các ngươi
xông vào phủ đệ của Lạc đại nhân, thậm chí còn đả thương nhiều thị vệ
trong phủ. Các ngươi có muốn giải thích gì không?”

“Bệ hạ,” ba người ăn ý bước ra khỏi hàng, nhanh nhẹn quỳ xuống và hô

to, “vi thần biết sai.”

Xin lỗi nhanh chóng và thành khẩn như vậy quả thật làm người ta không

nói nên lời.

Cố Cửu Tư ngẩng bộ mặt mang thương tích lên, hắn trịnh trọng nói, “Bệ

hạ, vi thần biết sai. Hôm qua vi thần nhất thời nóng lòng vì chuyện tiền bạc
tu sửa Hoàng Hà nên mới tranh cãi với Lạc đại nhân. Đây là chuyện cấp
bách của đất nước, mong Lạc đại nhân thứ lỗi.”

“Nói thế nào đi nữa thì các ngươi đánh nhau ở dinh thự của người khác

là sai rồi.” Phạm Hiên ho nhẹ một tiếng và bảo, “Trẫm phạt các ngươi ba
tháng lương.”

Ba người cảm tạ xong, chuyện này coi như kết thúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.