TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1410

Xét theo điều kiện này thì Lạc Tử Thương từ đầu đến cuối vẫn muốn bảo

vệ một phần sức mạnh của Dương Châu. Nếu Đại Hạ phát hành quốc trái
trên phạm vi toàn đất nước, tất nhiên hệ thống vay nợ sẽ được đảm bảo.
Lạc Tử Thương mua quốc trái rồi sau này đổi chác cũng có thể kiếm một
khoản tiền. Trên thực tế, Đại Hạ sẽ không tự hại mình bằng cách quịt nợ;
một khi làm thế, sau này rất khó bán quốc trái lần nữa. Đây là vốn lưu động
khổng lồ.

Hắn chợt thấy bội phục Lạc Tử Thương; ngay cả khi đường cùng, y vẫn

tìm ra lối thoát tốt nhất cho bản thân.

“Ngươi nghĩ thế nào?” Phạm Hiên liếc nhìn hắn.

Cố Cửu Tư đáp lại ánh mắt ông, “Thần không có ý kiến, xin nghe bệ hạ

chỉ thị.”

Phạm Hiên trầm mặc hồi lâu mới lên tiếng, “Lạc Tử Thương nói nếu bắt

Dương Châu cho không số tiền này thì y không thể áp chế những người
khác, nhất thiết phải cho bọn họ một sự đảm bảo. Trẫm hiểu nỗi khó xử của
y, nếu trẫm ở vị trí của y thì quả thật cũng chẳng làm được. Y tình nguyện
lấy ra mười triệu lượng đã đủ chứng minh tấm lòng thành. Ngươi nghĩ trẫm
nên giải quyết việc này thế nào?”

Cố Cửu Tư nghe vậy liền biết Phạm Hiên đang do dự. Hắn ngẫm nghĩ rồi

trả lời, “Vi thần cho rằng không thể phát hành quốc trái. Quốc trái thật ra
được xây dựng trên sự tín nhiệm của bá tánh, với tiền đề là một nền chính
trị ổn định để đảm bảo thu nhập từ thuế. Nợ U Châu có thể vận hành vì nội
tử biết tính toán chính xác thu nhập từ thuế của U Châu cũng như khả năng
hoàn trả trong tương lai. Nhưng bệ hạ có cam đoan nếu dùng số tiền này
cho Hoàng Hà sẽ thu được lợi nhuận không? Nếu không thể thì sao dám
phát hành quốc trái?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.