TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1411

“Dương Châu mua quốc trái rồi bán lại, người thu mua chính là dân

chúng. Ngộ nhỡ không đủ sức hoàn trả thì danh dự triều đình sẽ ra sao?”

Phạm Hiên thở dài, ông gật đầu, “Trẫm hiểu. Nhưng nếu không cho

Dương Châu chút lợi lộc, e rằng Lạc Tử Thương sẽ chẳng thể lấy ra số tiền
này.”

Cố Cửu Tư không nói gì, Phạm Hiên nhìn hắn, “Thôi, ngươi về suy nghĩ

đi, trẫm sẽ hỏi thêm những người khác.”

Cố Cửu Tư hành lễ rồi trở về Cố phủ. Lúc hắn về tới phòng, Liễu Ngọc

Như đang xem sổ sách cùng người khác.

Hiện giờ Thần Tiên Hương bán khá chạy ở Đông Đô, đợt gạo thứ hai

cũng đã được vận chuyển từ Vọng Đô tới đây. Thấy Cố Cửu Tư trở về với
khuôn mặt rầu rĩ, Diệp Vận liếc Liễu Ngọc Như một cái. Liễu Ngọc Như
tằng hắng rồi bảo Diệp Vận, “Để ta đi xem Cửu Tư.”

Diệp Vận lặng lẽ cười cười, nàng ấy xoay người rời đi. Nàng ấy vừa ôm

sổ sách vừa nghĩ đến chuyện kiểm kê thóc gạo. Vì mải nghĩ lại cúi đầu đi
với tốc độ nhanh nên đột ngột đụng trúng một người. Nàng ấy suýt ngã
xuống nhưng đối phương kịp thời giữ lại và cười nói, “Cô nương đi đường
cẩn thận.”

Thanh âm này cực kỳ dễ nghe, tựa dòng suối trong chảy róc rách. Diệp

Vận ngẩn ngơ ngước nhìn, đập vào mắt nàng ấy là khuôn mặt độ ngoài ba
mươi rất tuấn tú nhưng đôi mắt kia lại mang theo vài phần thông thái của
người từng trải. Diệp Vận nhất thời cứ đứng ngây ra mà nhìn, lát sau nàng
ấy bỗng hoàn hồn rồi lùi một bước, “Bái kiến Giang đại nhân.”

Nàng nghe nói cữu cữu của Cố Cửu Tư là Giang Hà đã chuyển đến Cố

phủ, nhìn khuôn mặt khá giống Cố Cửu Tư này thì không khó đoán thân
phận ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.